Trong cuộc sống hối hả hiện nay, lo âu đã trở thành hiện tượng thường xuyên xảy ra trong cuộc sống hàng ngày của nhiều người. Vậy công cụ nào có thể chẩn đoán chính xác trạng thái tâm trí này? Bản kiểm kê lo âu về đặc điểm trạng thái (STAI) là một trong số đó. Thang đo này đã được nhà tâm lý học Charles Spielberger và các đồng nghiệp của ông sửa đổi vào năm 1983 để đánh giá trạng thái lo lắng của mọi người.
"STAI được thiết kế để phân biệt giữa trạng thái lo lắng tạm thời của một người và đặc điểm lo lắng lâu dài của người đó."
STAI chứa 40 câu hỏi, lần lượt đo lường trạng thái lo lắng và lo lắng về đặc điểm. 40 câu hỏi được chia thành hai nhóm, mỗi nhóm có 20 câu hỏi và được tự đánh giá bằng thang đo Likert 4 điểm, với điểm số cao hơn cho thấy mức độ lo lắng cao hơn. Thiết kế này cho phép STAI hỗ trợ chẩn đoán các triệu chứng lo âu và trầm cảm trong môi trường lâm sàng, mang lại sự khác biệt với các tình trạng sức khỏe tâm thần khác.
Nghiên cứu về sự lo lắng bắt đầu từ những năm 1960, Spielberg và nhóm của ông đã phát triển STAI trên cơ sở này để phân tích sự lo lắng một cách khoa học hơn. Mục đích ban đầu của họ là tạo ra một bộ công cụ xét nghiệm có thể được sử dụng trong cả môi trường lâm sàng và nghiên cứu. Thang đo này không chỉ có thể phản ánh ngay lập tức trạng thái lo lắng của một cá nhân (S-lo lắng) mà còn đánh giá xu hướng lo lắng của một người trong cuộc sống hàng ngày (T-lo lắng).
"Điều này cho phép STAI trở thành nền tảng trong nghiên cứu và chẩn đoán chứng lo âu, đặc biệt trong những tình huống mà trạng thái và đặc điểm lo âu cần được đánh giá riêng biệt."
Hệ thống tính điểm của STAI được thiết kế độc đáo và mỗi loại lo lắng đều độc lập, đảm bảo độ tin cậy của thang đo. Do đó, tại thời điểm phân tích, bảng câu hỏi về tình trạng lo âu chỉ tính điểm cho trạng thái lo âu mà không tính điểm gây nhiễu cho đặc điểm lo âu. Mỗi câu hỏi được tính điểm theo thang điểm từ 1 (hầu như không bao giờ) đến 4 (hầu như luôn luôn) và mối liên hệ giữa việc giải thích dữ liệu và kết quả lâm sàng làm cho công cụ này có giá trị lâm sàng hơn.
“Cho dù đó là lo lắng về trạng thái hay lo lắng về đặc điểm, phạm vi điểm STAI cho phép các bác sĩ lâm sàng đưa ra đánh giá thích hợp về mức độ lo lắng và tác động có thể có của nó.”
STAI được sử dụng rộng rãi trong sức khỏe tâm thần, cơ sở y tế và nghiên cứu. Nó không chỉ có thể giúp các bác sĩ lâm sàng chẩn đoán mà còn phát triển các kế hoạch điều trị tương ứng bằng cách xác định các loại lo lắng khác nhau của bệnh nhân. STAI đã được sửa đổi vào năm 2015 với sự xem xét sâu hơn về giá trị và độ tin cậy của nó, đồng thời đã được xác nhận là có giá trị tốt trong các nền văn hóa khác nhau.
“Nhiều nghiên cứu lâm sàng đã sử dụng STAI để so sánh các biểu hiện lo lắng giữa các lứa tuổi hoặc nhóm dân tộc khác nhau, chứng tỏ tầm quan trọng của nó trong nghiên cứu về tính đa dạng.”
Ngoài phiên bản STAI dành cho người lớn, còn có phiên bản dành cho trẻ em - Bản kiểm kê lo âu về đặc điểm trạng thái dành cho trẻ em (STAIC). Phiên bản này cũng chứa các câu hỏi về trạng thái và đặc điểm lo lắng và được thiết kế để phù hợp với khả năng hiểu của trẻ. Sự tồn tại của phiên bản này đảm bảo rằng các nhóm tuổi khác nhau có thể đo lường và đánh giá mức độ lo lắng của chính họ một cách phù hợp.
"Phiên bản ngắn của STAI, STAI-6, cũng cung cấp một công cụ kiểm tra thuận tiện cho những trường hợp không có phiên bản đầy đủ."
Khi vấn đề sức khỏe tâm thần ngày càng được quan tâm, STAI không chỉ là công cụ nghiên cứu học thuật mà còn là trợ thủ đáng tin cậy trong thực hành lâm sàng, giúp các chuyên gia xác định và chẩn đoán chính xác các hiện tượng lo âu, trầm cảm. Dù ở người lớn hay trẻ em, STAI đều đã chứng tỏ được giá trị độc đáo của mình. Tuy nhiên, ngoài những công cụ như STAI, còn có nhiều cách khác giúp con người nhận biết và đối phó với lo âu. Đối mặt với trạng thái cảm xúc phức tạp này, bạn có thể tìm ra cách riêng để xoa dịu nó không?