Trong chiến tranh hiện đại, khả năng bảo vệ của xe tăng và các phương tiện bọc thép khác ngày càng tăng lên, đạn truyền thống không còn có thể xuyên thủng dễ dàng nữa. Trong bối cảnh này, đạn xuyên động năng (KEP) xuất hiện theo yêu cầu của thời đại và trở thành công cụ chính để tấn công áo giáp hạng nặng. Loại đạn này không chứa chất nổ và chỉ dựa vào năng lượng chuyển động cho phép nó xuyên thủng nhiều loại công trình phòng thủ một cách hiệu quả và được quân đội ưa chuộng.
Đạn xuyên qua động năng xuyên qua áo giáp bằng cách tập trung năng lượng chuyển động vào một khu vực nhỏ. Nguyên lý này khiến nó cực kỳ mạnh mẽ.
Pháo binh thời kỳ đầu bắt đầu sử dụng loại đạn có động năng. Những loại đạn này ban đầu là những viên đá nặng và khi công nghệ tiến bộ, chúng chuyển sang sử dụng vật liệu kim loại dày đặc hơn. Sự phát triển của loại đạn động năng tập trung vào việc tăng vận tốc đầu đạn và trọng lượng của đầu đạn cũng như độ cứng của nó. Từ những bức tường đá cổ xưa cho đến áo giáp xe tăng hiện đại, mục đích cốt lõi của những loại vũ khí như vậy luôn là xuyên thủng lớp bảo vệ.
Đạn xuyên động năng ngày nay chủ yếu là loại đạn đĩa ổn định bay xuyên giáp (APFSDS). Loại đạn này kết hợp vận tốc đầu nòng cao với lực tập trung và là mẫu thiết kế của pháo. Vận tốc đầu đạn cao thường đạt được bằng cách sử dụng đầu đạn có khối lượng thấp, diện tích cơ sở lớn để tăng vận tốc đầu đạn. Sau khi đầu đạn được bắn ra khỏi nòng, lớp vỏ nhẹ bao quanh nó sẽ rơi ra, nhờ đó đầu đạn có thể bay tới mục tiêu có tiết diện nhỏ hơn và giảm lực cản không khí.
Cốt lõi của thiết kế động năng của đạn xuyên thấu là tận dụng động năng của chúng, vốn là hàm của khối lượng và vận tốc. Hiệu quả xuyên giáp chủ yếu phụ thuộc vào khối lượng, tốc độ của đầu đạn và diện tích tiếp xúc với áo giáp. Vũ khí động năng hiện đại tối đa hóa áp lực bằng cách sử dụng các kim loại đậm đặc hơn như uranium nghèo hoặc cacbua vonfram và tăng vận tốc cỡ nòng của đầu đạn. Khi đạn tốc độ cao bắn trúng mục tiêu, chúng tạo ra những làn sóng nhiệt và áp suất lớn có thể phá hủy hệ thống phòng thủ của mục tiêu một cách lý tưởng.
Trong chiến tranh hiện đại, hiệu quả của đạn xuyên động năng cao không chỉ phụ thuộc vào khối lượng và tốc độ của chúng mà còn phụ thuộc vào thiết kế đường đạn của chúng.
Ngay cả khi là đạn xuyên vật liệu đơn lẻ, nếu không được thiết kế phù hợp, nó sẽ không thể xuyên thủng hoặc thậm chí bị hư hỏng và không thể sử dụng được. Theo truyền thống, hình dạng ổ gà và dữ liệu thực tế cho thấy nhiều thiết kế hình cánh cung cho phép thâm nhập sâu hơn. Điều này là do khi đầu đạn chạm vào áo giáp theo cách song song, ứng suất tạo ra sẽ ít hơn và bản thân đầu đạn có thể duy trì khả năng xuyên sâu tối đa khi sử dụng chiều dài tổng thể dài hơn.
Vào những năm 1970, quân đội trên khắp thế giới bắt đầu tối ưu hóa loại đạn xuyên động năng, giới thiệu loại đạn đĩa ổn định chuyến bay xuyên giáp cải tiến. Loại đạn này bổ sung thêm một cánh ổn định cho đầu đạn, từ đó nâng cao độ chính xác của đạn đạo và cải thiện đáng kể hiệu quả tấn công. Trước đây, APDS (Đạn dùng một lần xuyên giáp) tập trung vào việc tăng vận tốc đầu đạn, nhưng có nhược điểm là không đủ độ chính xác.
Việc thiết kế bom xuyên động năng không chỉ là một công nghệ mà còn là biểu tượng cho sự tiến bộ không ngừng của công nghệ quân sự. Sự phát triển từ đạn đá sơ khai đến đạn hợp kim công nghệ cao ngày nay thể hiện sự khôn ngoan và chiến lược của quân đội trong việc tìm kiếm lợi thế trong chiến đấu.
Sự phát triển của áo giáp có liên quan chặt chẽ đến sự phát triển của công nghệ xuyên thấu. Làm thế nào để tiếp tục đổi mới công nghệ trên chiến trường trong tương lai sẽ là một thách thức lớn đối với nghiên cứu quân sự.
Nhìn về tương lai, có phải câu hỏi chúng ta phải suy nghĩ sâu sắc là liệu bom xuyên động năng có thể tiếp tục đổi mới với tiến bộ công nghệ và đối mặt với các hệ thống áo giáp tiên tiến hơn hay không?