Biển Ross, một vùng nước nằm ở Nam Cực, là một trong những vùng biển cực Nam của Trái Đất kể từ khi được nhà thám hiểm người Anh James Clark Ross phát hiện lần đầu tiên vào năm 1841. Vùng biển này nằm giữa khu vực Victoria và Mary Byrd. Nó có vùng nước sâu với độ sâu trung bình là 500 mét, vượt xa độ sâu trung bình của hầu hết các đại dương khác.
Dòng chảy ở Biển Ross chịu sự chi phối của hoàn lưu đại dương do gió và chịu ảnh hưởng mạnh mẽ của ba dải núi ngầm dưới biển.
Ranh giới và diện tích của vùng biển Ross được Viện nghiên cứu nước và khí quyển quốc gia New Zealand xác định, bao phủ diện tích 637.000 km2, khiến nơi đây trở thành hệ sinh thái biển rộng lớn. Dòng nước chảy trong vùng biển này chủ yếu chịu sự chi phối của các yếu tố khí hậu bên ngoài, đặc biệt là gió và dòng chảy theo mùa ở Nam Cực, và môi trường biển ở đây cực kỳ thay đổi. Dòng hải lưu này được cung cấp năng lượng bởi vùng nước sâu của Nam Cực, nơi giàu chất dinh dưỡng và cung cấp các điều kiện cần thiết cho sự tồn tại của hệ sinh thái biển.
Biển Ross nổi tiếng với sự đa dạng sinh học phong phú, với ít nhất mười loài động vật có vú, sáu loài chim, 95 loài cá và hơn một nghìn loài động vật không xương sống. Các loài chim biển, như chim cánh cụt Adélie và chim cánh cụt hoàng đế, đã trở thành một phần quan trọng của hệ sinh thái.
Khu vực biển này được các nhà sinh vật biển coi là một trong những đại dương có sự đa dạng sinh học nhất trên Trái Đất.
Độ sâu và môi trường độc đáo của Biển Ross khiến nơi đây trở thành điểm nóng cho nhiều nghiên cứu khoa học, nơi các nhà khoa học tiến hành nghiên cứu về sinh học biển và khí hậu. Khi tác động của biến đổi khí hậu và hoạt động của con người ngày càng nghiêm trọng, các tổ chức môi trường đã nỗ lực lâu dài để bảo vệ khu vực này và thúc đẩy việc thành lập khu bảo tồn biển thế giới.
Tuy nhiên, sự phát triển của nghề cá, đặc biệt là đánh bắt thương mại cá tuyết Nam Cực, đã làm gia tăng mối đe dọa từ hoạt động của con người đối với hệ sinh thái mong manh này. Khi nghề cá phát triển, số lượng cá tuyết ở McMurdo Sound được cho là đã giảm đáng kể, và có dấu hiệu cho thấy số lượng động vật săn mồi tìm đến loài cá này, chẳng hạn như cá voi sát thủ, cũng đã giảm.
Một thỏa thuận quốc tế năm 2016 đã chỉ định vùng biển Ross là công viên biển, bảo vệ hơn 1,5 triệu km2, trở thành khu bảo tồn lớn nhất thế giới vào thời điểm đó.
Vào năm 2016, Biển Ross lại trở thành tâm điểm chú ý của toàn cầu khi một thỏa thuận quốc tế được ký kết, mang lại sự bảo vệ mới cho lưu vực Biển Lucas. Tuy nhiên, thời hạn hiệu lực của công viên biển vẫn phải tuân theo giới hạn 35 năm, không đáp ứng được định nghĩa về khu vực được bảo vệ vĩnh viễn của Liên minh Bảo tồn Thiên nhiên Quốc tế.
Địa chất và môi trường sinh thái của Biển Ross có giá trị to lớn trong việc tìm hiểu về biến đổi khí hậu toàn cầu và quá trình tiến hóa sinh học. Các nhà khoa học đã khám phá hệ sinh thái sâu dưới đại dương thông qua nhiều dự án nghiên cứu khác nhau, bao gồm Dự án Cape Roberts và Dự án ANDRILL, và tiến hành phân tích lõi trên các loại đá ngầm, giúp họ hiểu sâu hơn về sự hình thành và tiến hóa của lục địa cổ đại này.
Nhiều năm nghiên cứu đã chỉ ra rằng chu trình thủy văn của Biển Ross và cấu trúc địa chất độc đáo của nó là những cửa sổ quan trọng cho nghiên cứu sinh thái.
Cuối cùng, chúng ta không thể không đặt câu hỏi, khi các hoạt động của con người gia tăng, tương lai của Biển Ross sẽ ảnh hưởng như thế nào đến hệ sinh thái biển quý giá này?