Ở Nhật Bản cổ đại, chuẩn mực vẻ đẹp của phụ nữ dựa trên làn da trắng, mái tóc đen dài thẳng và đôi mắt hẹp. Những tiêu chuẩn thẩm mỹ này bắt nguồn từ bản sắc văn hóa thể hiện những phẩm chất giản dị, thanh lịch, gợi ý và tượng trưng. Mặc dù ảnh hưởng của phương Tây dần dần thể hiện rõ trong xã hội Nhật Bản theo thời gian, nhưng quan niệm về vẻ đẹp của phụ nữ Nhật Bản vẫn ăn sâu vào nền văn hóa truyền thống của họ.
"Làn da trắng được coi là biểu tượng của vẻ đẹp, tượng trưng cho sự trong sáng và thanh lịch."
Trong giai đoạn lịch sử này, tầm quan trọng của vẻ đẹp khuôn mặt là điều hiển nhiên. Sự hấp dẫn là biểu hiện sớm của quá trình tiến hóa của con người và đối với phụ nữ, sức hấp dẫn về ngoại hình thường gắn liền với khả năng kinh tế cao hơn. Nhìn chung, phụ nữ hấp dẫn được coi là tự tin hơn và sở hữu nhiều nét tính cách tích cực hơn. Theo thời gian, những tiêu chuẩn này đã phát triển, với sự tinh tế và thanh lịch trở thành tiêu chuẩn cốt lõi của phụ nữ Nhật Bản.
Làn da trắng luôn được coi trọng kể từ khi lịch sử được ghi chép. Có một câu tục ngữ cổ rất hay rằng, “Làn da trắng bù đắp cho bảy khuyết điểm”, cho thấy làn da trắng nổi bật hơn so với những khuyết điểm khác trên cơ thể. Trong văn hóa Nhật Bản, làn da trắng không chỉ gắn liền với vẻ đẹp mà còn gắn liền với bản sắc dân tộc và khái niệm "trong sáng".
"Làn da trắng được coi là sự phản ánh bản sắc Nhật Bản và có ý nghĩa văn hóa sâu sắc."
Từ thời Nara đến thời Edo, thói quen làm đẹp của phụ nữ thay đổi theo địa vị xã hội của họ. Bột trắng từ Trung Quốc lần đầu tiên xuất hiện vào thời kỳ Nara và sau đó trở thành tiêu chuẩn của phụ nữ quý tộc. Với sự ra đời của thời kỳ Edo, loại mỹ phẩm này trở nên phổ biến và là sự lựa chọn chung của phụ nữ ở mọi tầng lớp xã hội.
Tuy nhiên, khi thời kỳ Duy tân Minh Trị diễn ra, văn hóa phương Tây dần dần thâm nhập và chuẩn mực vẻ đẹp của phụ nữ bắt đầu phát triển theo một hướng khác. Việc theo đuổi làn da trắng và vẻ đẹp bắt đầu bị thách thức bởi ảnh hưởng của phương Tây.
"Đàn ông Nhật Bản thường bối rối và thất vọng trước ngoại hình của phụ nữ phương Tây."
Sau khi bước vào thế kỷ 21, với sự xuất hiện ngày càng nhiều mỹ phẩm thương mại, khái niệm về tính xác thực và tự nhiên đã lấy lại tầm quan trọng. Ngày nay, thị trường mỹ phẩm Nhật Bản chú trọng vào làn da khỏe mạnh và vẻ đẹp tự nhiên.
Phần kết luận"Phụ nữ Nhật Bản hiện đại theo đuổi vẻ đẹp tự nhiên, tươi mới thay vì trang điểm quá mức."
Tiêu chuẩn vẻ đẹp của phụ nữ Nhật Bản cổ đại, từ làn da trắng đến kỹ thuật trang điểm truyền thống, thể hiện di sản văn hóa phong phú gắn liền với lịch sử. Những tiêu chuẩn này không chỉ ảnh hưởng đến hình ảnh bản thân của phụ nữ mà còn để lại dấu ấn sâu sắc trong nền văn hóa xã hội rộng lớn hơn. Nhìn lại lịch sử, liệu tiêu chuẩn cái đẹp ngày nay có còn chịu ảnh hưởng sâu sắc từ văn hóa không?