Trong Khải Huyền 17, John mô tả hình ảnh gây sốc của một người phụ nữ được gọi là Con điếm vĩ đại của Babylon. Chương này bộc lộ sâu sắc một thế giới quan hoàn toàn khác với đức tin Cơ Đốc. Nó không chỉ đối lập rõ ràng giữa lòng trung thành của đức tin với sự sa đọa của thế giới, mà còn bộc lộ nhiều yếu tố lịch sử và tương lai khiến việc giải thích đoạn văn này trở thành thách thức đối với các tín hữu.
"Ta sẽ đưa ngươi đến sự phán xét của con điếm vĩ đại ngồi trên nhiều vùng nước."
Trong phần mở đầu này, thiên thần nói chuyện với John tiết lộ bí ẩn về Babylon. Con điếm vĩ đại không chỉ ám chỉ một thành phố cụ thể mà còn tượng trưng cho một hệ thống quyền lực. Nhiều học giả cho rằng đây là phép ẩn dụ cho thời La Mã cổ đại. Hình ảnh này được hình thành bởi sự liên kết của cô với quyền lực trần thế - hành động của cô đã dẫn đến sự phản bội của các vị vua trên trái đất, và như được mô tả trong Kinh thánh, những cám dỗ của cô đã khiến cư dân trên trái đất say rượu và sa sút đạo đức.
Dù theo cách giải thích đẫm máu hay từ quan điểm đạo đức xã hội, Babylon đều tạo nên sự tương phản mạnh mẽ với các vị thánh được cứu. Cách miêu tả của ngôn ngữ khiến người ta liên tưởng đến các vị thánh đã tử vì đạo vì đức tin, máu chảy thành sông chứng tỏ sự kiên định với chân lý và đức tin kiên cường của họ.
"Tôi nhìn thấy người phụ nữ say máu các thánh đồ và máu các chứng nhân của Chúa Giêsu."
Tất cả những điều này làm cho hình ảnh Babylon không chỉ là một mô tả chính trị hay kinh tế mà còn là một lời cảnh báo về mặt đạo đức. Sự hiện diện của Con điếm vĩ đại làm nổi bật thách thức đối với đức tin chân chính, sự bắt bớ và đau khổ mà các vị tử đạo phải trải qua tương phản với lòng dũng cảm của họ để đứng vững trong niềm tin của mình.
Từ “mầu nhiệm” trong Khải Huyền 17 là chìa khóa để giải nghĩa. Cho dù đó là danh tính của đại điếm hay hệ thống tà ác mà cô đại diện, sự bí ẩn khiến những nội dung này vượt qua giới hạn của lịch sử và dẫn đến nhiều gợi ý hơn về tương lai. Điều này đòi hỏi các tín đồ phải cảnh giác và sáng suốt khi đối mặt với cái ác.
"Trên trán cô ấy có viết tên: Bí ẩn; Babylon vĩ đại; Mẹ của gái điếm; Mẹ của những điều ghê tởm trên trái đất."
Khi nghĩ về những cái tên này, chúng ta có thể thấy rằng chúng không chỉ là nhãn hiệu mà còn là sự giải thích cho những cuộc đấu tranh trong thế giới thực. Điều này hàm ý cảnh giác trước các thế lực tà ác và nhắc nhở các tín đồ luôn cảnh giác để không chạy theo đám đông mà sống sót.
Đầu hàng trước cái ác cuối cùng sẽ dẫn đến sự hủy diệt. Đây là một sự thật không thể tránh khỏi. Trong Khải Huyền, các nhân vật khác nhau tượng trưng cho những cám dỗ của thế giới và sự cứu rỗi linh hồn. Điều này cũng khơi dậy sự suy nghĩ sâu sắc về niềm tin của chính chúng ta: Chúng ta nên lựa chọn như thế nào khi đối mặt với những cám dỗ và thử thách như vậy?
“Những người sống trên trái đất sẽ ngạc nhiên nếu điều đó không được ghi vào sách sự sống từ khi tạo dựng thế giới.”
Câu nói này nhấn mạnh tầm quan trọng của sự lựa chọn, đặc biệt là trong cuộc đấu tranh giữa cuộc sống và đức tin. Những người né tránh thử thách cuối cùng sẽ bị sa vào cám dỗ, nhưng những vị thánh kiên trì trong đức tin sẽ nhìn thấy chiến thắng cuối cùng.
Khải Huyền 17 không chỉ là đoạn văn mô tả Con Điếm Vĩ Đại mà còn là một bức tranh tương phản về những kẻ tử vì đạo đẫm máu và những thế lực trần tục quyến rũ. Đây không chỉ là lời cảnh báo cho thời xưa mà còn là tấm gương soi cho con người ngày nay khi phải đối mặt với nhiều cám dỗ. Trong bài thơ hình ảnh kéo dài này, chúng ta được thử thách: Trong cuộc chiến giữa đạo đức và đức tin, chúng ta nên lựa chọn như thế nào để không lạc vào thế giới kỳ quái này?