Với sự phát triển nhanh chóng của công nghệ sinh học, nhiều nhà khoa học đã bắt đầu khám phá khả năng biến đổi gen của thực vật, đặc biệt là cách sử dụng DNA của tác nhân gây bệnh để chỉnh sửa gen. Trong số đó, Ti plasmid (plasmid gây khối u) là thành phần quan trọng của “rhizobium”, cho phép chúng ta khám phá sâu hơn quá trình tái tổ hợp gen thực vật.
Nghiên cứu về plasmid Ti không chỉ chứng minh sự trao đổi gen giữa thực vật và mầm bệnh mà còn đặt nền tảng cho kỹ thuật di truyền.
Plasmid gây khối u là plasmid có trong vi khuẩn cộng sinh gây bệnh (như A. tumefaciens), có chức năng chính là chuyển vật liệu di truyền cụ thể vào tế bào thực vật, do đó kích thích cây sản xuất khối u. Quá trình này dựa vào vùng T-DNA (ADN vận chuyển) trong plasmid Ti, được vi khuẩn cộng sinh chuyển vào trong quá trình giao phối khi cây bị thương.
Việc chuyển T-DNA không chỉ có thể làm thay đổi bộ gen thực vật mà còn thúc đẩy sản xuất các hormone thực vật như auxin và cytokinin, dẫn đến hình thành khối u.
Khả năng gây khối u ở thực vật của A. tumefaciens đã được các nhà khoa học ghi nhận từ năm 1942. Các nghiên cứu ban đầu cho thấy các tế bào khối u không có vi khuẩn bên trong nhưng vẫn có thể sản xuất ra một số chất nhất định được chuyển hóa bởi vi khuẩn bị nhiễm bệnh đã làm dấy lên các cuộc thảo luận về quá trình chuyển gen. Nghiên cứu vào thời điểm đó đã tiết lộ cách thức mà A. tumefaciens có thể chuyển vật liệu di truyền vào tế bào thực vật trong những điều kiện nhất định, qua đó làm thay đổi đặc tính của tế bào thực vật.
Hoạt động của plasmid Ti phụ thuộc vào cơ chế gọi là hệ thống tự chuyển (T4SS), có khả năng vận chuyển thành công T-DNA vào tế bào thực vật. Trong quá trình chuyển gen, đầu tiên T-DNA được cắt trong plasmid, sau đó DNA này đi vào cấu trúc chặt chẽ của tế bào thực vật thông qua các kênh đặc biệt. Quá trình này không chỉ đáng tin cậy mà còn giúp biểu hiện gen lạ một cách ổn định trong tế bào thực vật trong thời gian dài.
Trong quá trình chuyển plasmid Ti, trình tự biên giới cụ thể của T-DNA cho phép các nhà khoa học "cắt" bất kỳ thông tin di truyền nào họ muốn. Tính năng này có ứng dụng quan trọng trong kỹ thuật di truyền hiện đại.
Dựa trên hệ thống chuyển DNA plasmid Ti, các nhà khoa học đã thành công trong việc biến đổi gen ở nhiều loại cây trồng. Những cải tiến này có thể được sử dụng để tăng khả năng kháng bệnh của cây trồng, khả năng chịu hạn hoặc cải thiện năng suất. Điều thú vị hơn nữa là công nghệ này không chỉ giới hạn ở thực vật và các nghiên cứu gần đây đã chỉ ra rằng nó cũng có tiềm năng điều hòa gen ở nấm và thậm chí cả dòng tế bào của con người.
Mặc dù ứng dụng plasmid Ti đã cho thấy tiềm năng to lớn trong chuyển đổi thực vật, vẫn còn nhiều thách thức cần giải quyết. Ví dụ: tính an toàn và tác động sinh thái của thực vật biến đổi gen là những vấn đề mà cộng đồng khoa học cần phải giải quyết. Ngoài ra, liệu tác động lâu dài của quá trình chuyển gen này có gây ra những thay đổi lớn trong hệ sinh thái hay không và các vấn đề pháp lý và đạo đức liên quan là những vấn đề quan trọng mà chúng ta phải đối mặt.
Khi công nghệ tiến bộ, chúng ta có thể khai thác sức mạnh này một cách khôn ngoan để tạo ra những vụ mùa bội thu mà không làm mất cân bằng thiên nhiên hay không?