Bệnh vàng lá gân xanh trên cây có múi, hay Huanglongbing, đã trở thành mối đe dọa nghiêm trọng đối với ngành trồng cây có múi toàn cầu. Căn bệnh này lây lan bởi côn trùng mang mầm bệnh và hiện chưa có phương pháp chữa trị nào được biết đến. Kể từ khi được mô tả lần đầu tiên vào năm 1929, các biến thể của mầm bệnh này đã xảy ra ở nhiều quốc gia, gây ảnh hưởng đặc biệt sâu sắc đến ngành trồng cây có múi của Trung Quốc.
Bệnh vàng lá gân xanh do vi khuẩn thuộc nhóm Liberibacter spp. gây ra và chủ yếu lây truyền qua tôm có múi Diaphorina citri châu Á và tôm có múi châu Phi Trioza erytreae.
Các triệu chứng chính của bệnh vàng lá gân xanh ở cây có múi bao gồm vàng gân lá và các mô xung quanh, sau đó là toàn bộ lá bị lấm tấm, rụng lá sớm, héo cành và hư rễ. Cuối cùng, toàn bộ cây có thể chết. Cây bị ảnh hưởng biểu hiện sự phát triển còi cọc, ra nhiều hoa (hầu hết đều rụng) và tạo ra những quả nhỏ, hình dạng không đều, vỏ dày và có vị đắng. Những triệu chứng này thường bị nhầm lẫn là do thiếu hụt dinh dưỡng, nhưng kiểu vàng của Hoàng Long Băng có đặc điểm là không đối xứng, trong khi thiếu hụt dinh dưỡng lại mang tính đối xứng.
Cơ chế lây truyền bệnh vàng lá gân xanh ở cây có múi rất phức tạp và có thể lây nhiễm ở các vùng khí hậu khác nhau. Trong một số trường hợp, các loại mầm bệnh khác nhau thậm chí có thể lây truyền chéo.
Theo các báo cáo, bệnh vàng lá gân xanh lần đầu tiên được xác nhận ở miền nam Trung Quốc vào năm 1943. Khi bệnh lan rộng khắp châu Á, ngành công nghiệp cây có múi của Trung Quốc bị ảnh hưởng nặng nề. Hiện nay, nông dân Trung Quốc đang đứng trước sự lựa chọn khó khăn, khi một số biện pháp phòng ngừa và điều trị thông thường có thể không hiệu quả trong việc kiểm soát dịch bệnh.
Theo báo cáo, 33 quốc gia đã báo cáo bệnh nhiễm trùng ở cây có múi kể từ năm 2009, bao gồm cả Trung Quốc, quốc gia đã trở thành nhà cung cấp chính cho hoạt động buôn bán cây có múi trên toàn cầu.
Mặc dù chưa có phương pháp chữa trị nhưng các chiến lược quản lý văn hóa như loại bỏ những cây bị nhiễm bệnh và kiểm tra thường xuyên hiện là những biện pháp kiểm soát quan trọng. Ngoài ra, tăng cường quản lý tôm gỗ có múi cũng là một phần của các biện pháp phòng ngừa. Trong một số môi trường cụ thể, việc nhân giống lai các giống cây có múi kháng bệnh đã trở thành điểm nóng nghiên cứu.
Trong những năm 2000, một số nghiên cứu đã được thực hiện ở Trung Quốc và các nơi khác nhằm xác định những cải tiến di truyền mới nhằm tăng khả năng kháng bệnh Hoàng Long Băng của cây có múi. Một số nhà khoa học đã đưa thành công di truyền rau bina vào một số giống cây có múi với hy vọng cải thiện khả năng kháng bệnh của chúng. Trong quá trình này, việc xem xét liệu sự chấp nhận của người tiêu dùng có bị thách thức hay không sẽ trở thành một cân nhắc quan trọng cho sự phát triển trong tương lai.
Bệnh vàng lá gân xanh trên cây có múi có nhiều tác động, đặc biệt là ở Trung Quốc, nơi gây ra mối đe dọa nghiêm trọng cho ngành trồng cây có múi của nước này. Tiếp tục nghiên cứu và tiến bộ khoa học công nghệ sẽ là chìa khóa để kiểm soát căn bệnh này. Các mô hình sản xuất nông nghiệp trong tương lai sẽ thay đổi như thế nào để đáp ứng thách thức này?