Việc sử dụng cần sa ngày càng tăng trong xã hội đương đại đã kéo theo đó là sự gia tăng nghiên cứu về mối liên hệ giữa cần sa và tình trạng thiếu động lực. Hội chứng mất động lực là một rối loạn tâm lý và rối loạn hành vi mãn tính đặc trưng bởi tâm trạng chán nản, thiếu động lực, mất tập trung và cảm giác chung là không hành động. Nghiên cứu chỉ ra việc sử dụng cần sa là một yếu tố có thể gây ra căn bệnh này.
Các triệu chứng của rối loạn mất động lực bao gồm biểu hiện cảm xúc, không hứng thú và không tham gia vào các hoạt động hàng ngày và những triệu chứng này thường liên quan đến việc sử dụng cần sa. Theo một số dữ liệu, triệu chứng này có thể liên quan đến rối loạn chức năng của thùy trán, đây là vùng não quan trọng chịu trách nhiệm về chức năng nhận thức và biểu hiện cảm xúc.
Các triệu chứng của rối loạn bất động bao gồm tê liệt cảm xúc, thiếu chú ý và không có khả năng tập trung, có thể liên quan chặt chẽ đến việc sử dụng cần sa.
Chứng bất động cần sa, còn được gọi là chứng vô cảm do cần sa, đề cập đến việc mất động lực do sử dụng cần sa quá mức hoặc lâu dài. Tình trạng này thường gặp ở thanh thiếu niên, những người tỏ ra thiếu động lực và hứng thú trong học tập và làm việc.
Ngoài cần sa, việc sử dụng thuốc SSRI cũng có thể gây mất động lực. Mất động lực và tâm trạng chán nản thường xảy ra ở những bệnh nhân dùng các loại thuốc này, khiến cuộc sống hàng ngày trở nên khó khăn.
Việc điều trị Chứng khó vận động cần sa thường liên quan đến việc giảm dần việc sử dụng cần sa, có thể bao gồm theo dõi nước tiểu, các nhóm tự lực và liệu pháp tâm lý chuyên nghiệp. Đối với rối loạn vận động do SSRIs, việc điều chỉnh hoặc thay thế phác đồ dùng thuốc được coi là phương pháp điều trị hiệu quả.
Hiện nay, mặc dù nhiều nghiên cứu đã chỉ ra rằng có mối liên hệ giữa cần sa và chứng rối loạn akinetic nhưng vẫn còn nhiều tranh cãi trong cộng đồng học thuật về mối quan hệ nhân quả này. Một số học giả tin rằng đây có thể không phải là một triệu chứng độc lập mà là một tập hợp các hậu quả hành vi phổ biến ở những người sử dụng cần sa.
Một số nghiên cứu đã chỉ ra rằng việc sử dụng cần sa có thể không trực tiếp gây ra tình trạng thiếu động lực mà có thể ảnh hưởng gián tiếp đến người dùng thông qua ảnh hưởng của các trạng thái tâm lý khác.
Khi nghiên cứu tiếp tục về tác dụng của cần sa và SSRI, cần có thêm bằng chứng để hỗ trợ các phương pháp điều trị trong tương lai. Quan trọng hơn, nghiên cứu toàn diện hơn cũng sẽ giúp chúng ta hiểu sâu hơn về nguyên nhân tiềm ẩn và chiến lược điều trị chứng adynamia. Khi xã hội ngày càng quan tâm đến những vấn đề này, các chính sách y tế công cộng cần phải được điều chỉnh cho phù hợp để phục vụ tốt hơn nhu cầu của các nhóm dân tộc khác nhau.
Trong thế giới đang thay đổi nhanh chóng này, chúng ta nên nhìn nhận mối liên hệ giữa việc sử dụng cần sa và việc thiếu động lực như thế nào?