Năm 946 sau Công nguyên, một vụ phun trào núi lửa hủy diệt đã xảy ra ở biên giới Triều Tiên và Trung Quốc. Ngọn núi lửa đó được gọi là núi Baekdu (còn gọi là núi Changbai). Sự kiện này, được gọi là Phun trào thiên niên kỷ hay Phun trào Cheonchi, không chỉ là một trong những vụ phun trào núi lửa mạnh nhất trong lịch sử mà còn là mối liên hệ quan trọng trong văn hóa cổ đại của Hàn Quốc và Nhật Bản. Tác động sâu rộng của nó đã khiến vụ phun trào núi lửa trở thành một phần trong ký ức chung của người dân cả hai nước.
Vụ phun trào thiên niên kỷ ước tính đã phun ra khoảng 13 đến 47 km khối magma, hình thành nên hồ Thiên Trì ngày nay và gây ra những thay đổi lớn về môi trường trong khoảng thời gian từ năm 938 đến năm 946. Tro bụi từ vụ phun trào này đã bao phủ một vùng rộng lớn của Biển Nhật Bản và miền bắc Nhật Bản. Hoạt động núi lửa như vậy đã ảnh hưởng sâu sắc đến khí hậu vào thời điểm đó và được ghi lại trong các tài liệu lịch sử sau này.
Các lớp tro từ vụ phun trào này, đặc biệt là lớp được gọi là "tro Paektu-Sukau", đã trở thành những dấu hiệu quan trọng để theo dõi các hồ sơ trầm tích trong khu vực.
Theo ghi chép cổ xưa, một số hiện tượng khí tượng bất thường đã xảy ra ở cả Hàn Quốc và Nhật Bản trong thời gian phun trào. Sách Nihonkiji của Nhật Bản ghi lại âm thanh rung chuyển xảy ra vào ngày 19 tháng 2 năm 944, và vào đầu năm 946, lịch sử Goryeo của Hàn Quốc cũng đề cập đến âm thanh của tiếng trống từ thiên đường và tiếng ầm ầm trên bầu trời. Những ghi chép này cho thấy sự quan sát nhạy bén của người xưa đối với các hiện tượng tự nhiên và cung cấp bằng chứng về hoạt động núi lửa cho các thế hệ tương lai.
Cả hai ghi chép của Hàn Quốc và Nhật Bản ngày 3 tháng 11 năm 946 đều đề cập đến tro trắng rơi như tuyết, có thể bắt nguồn từ tro núi lửa trắng từ lần phun trào đầu tiên.
Dựa trên phân tích vòng cây và nghiên cứu lõi băng, các nhà khoa học đã xác nhận thời gian cụ thể của vụ phun trào. Hồ sơ vòng cây cho thấy nhiều cây đã chết do vụ phun trào, điều này cũng củng cố thêm đánh giá về ngày phun trào. Chuỗi thí nghiệm và phân tích khoa học này không chỉ giúp chúng ta hiểu lại sự kiện núi lửa này mà còn có tác động sâu sắc đến khí hậu và môi trường sinh thái của xã hội Hàn Quốc và Nhật Bản cổ đại.
Động lực của các vụ phun trào núi lửa đã được nghiên cứu sâu rộng và chứng minh là có nhiều giai đoạn. Giai đoạn đầu tiên của vụ phun trào Plinian tạo ra một lượng lớn tro bụi và hình thành các lớp trầm tích dày, sau đó là các dòng dung nham mang vật liệu núi lửa ra xa miệng núi lửa. Giai đoạn thứ hai của vụ phun trào phức tạp hơn, với sự phân bố tro bụi thành nhiều lớp và cuối cùng là đặc điểm núi lửa phong phú hơn.
Vụ phun trào núi lửa này không chỉ làm thay đổi cảnh quan thiên nhiên địa phương mà còn trở thành ký ức xã hội và văn hóa, để lại dấu ấn sâu sắc trong cả văn học và nghệ thuật.
Về tác động của vụ phun trào này đến khí hậu, mặc dù một số nghiên cứu chỉ ra rằng nó có thể gây ra biến đổi khí hậu toàn cầu, nhưng các nghiên cứu gần đây hơn cho thấy tác động của nó dường như chủ yếu tập trung ở cấp độ khu vực, đặc biệt là ảnh hưởng đến nông nghiệp. các hoạt động vào thời điểm đó đã có một số tác động tiêu cực. Các nhà sử học tin rằng vụ phun trào này không chỉ ảnh hưởng đến môi trường mà còn phản ánh sự mong manh và bất ổn của xã hội thời bấy giờ, dẫn đến sự hoảng loạn trong người dân và lòng tôn kính của họ đối với sức mạnh của thiên nhiên.
Tóm lại, vụ phun trào của Núi Paektu vào năm 946 sau Công nguyên chắc chắn là một bước ngoặt quan trọng trong lịch sử của Hàn Quốc và Nhật Bản cổ đại, không chỉ vì tác động của thảm họa thiên nhiên mà còn vì sự kiện này đã ảnh hưởng sâu sắc đến sự phát triển của nền văn minh của hai nước. Hoạt động núi lửa này không chỉ mang lại cho chúng ta sự khai sáng về khoa học mà còn mang lại những suy nghĩ quan trọng về sự chung sống hài hòa giữa con người và thiên nhiên. Tất cả những điều này đã để lại dấu ấn gì trong cuộc sống của người xưa?