Lý thuyết các chiều kích văn hóa của Horsted được đề xuất bởi nhà xã hội học người Hà Lan Geert Horsted. Đây là một khuôn khổ phân tích tâm lý đa văn hóa mạnh mẽ nhằm mục đích bộc lộ tác động sâu sắc của văn hóa đến các giá trị và hành vi của các thành viên. Thông qua các cuộc khảo sát nhân viên toàn cầu của International Business Machines Corporation (IBM), Horsted bắt đầu nghiên cứu chuyên sâu về sự khác biệt văn hóa giữa năm 1967 và 1973 và lần đầu tiên đề xuất mô hình cơ bản của mình vào năm 1980. Khi nghiên cứu tiến triển, Horsted đã mở rộng lý thuyết sang sáu khía cạnh, cung cấp tài liệu tham khảo toàn diện để so sánh các nền văn hóa quốc tế.
Lý thuyết của Horsted mô tả sự khác biệt về văn hóa trong quyền lực, các mối quan hệ xã hội, định hướng thành tích, khả năng chịu đựng sự không chắc chắn, định hướng thời gian và mức độ tự kiểm soát.
Sáu khía cạnh văn hóa bao gồm chỉ số khoảng cách quyền lực (PDI), chủ nghĩa cá nhân so với chủ nghĩa tập thể (IDV), nam tính so với nữ tính (MAS), chỉ số tránh bất định (UAI), định hướng dài hạn so với định hướng ngắn hạn (LTO) ), và sự nuông chiều so với sự tự kiềm chế (IVR). Những chỉ số này không chỉ giúp xác định mô hình hình thành của văn hóa mà còn cho phép so sánh giữa các quốc gia khác nhau một cách định lượng, giúp hiểu biết về văn hóa rõ ràng hơn.
Chỉ số khoảng cách quyền lực (PDI) là chỉ số chính trong khía cạnh văn hóa, phản ánh sự chấp nhận sự bất bình đẳng về quyền lực của các thành viên trong xã hội. Chủ nghĩa cá nhân và chủ nghĩa tập thể (IDV) khám phá mức độ kết nối giữa con người trong xã hội. Trong nền văn hóa theo chủ nghĩa cá nhân, mọi người chủ yếu duy trì liên lạc với gia đình trực hệ của họ; trong khi ở nền văn hóa tập thể, mọi người nhấn mạnh đến lòng trung thành và sự hỗ trợ cho nhóm. Nam tính so với nữ tính (MAS) đề cập đến sự ưu tiên của xã hội đối với thành tích, chủ nghĩa anh hùng, sự cạnh tranh và phần thưởng vật chất, trong khi nữ tính tập trung vào sự hợp tác, quan tâm và chất lượng cuộc sống.
Chỉ số tránh sự không chắc chắn (UAI) cho thấy khả năng chịu đựng của xã hội đối với các tình huống mơ hồ hoặc không chắc chắn. Sự khác biệt về khả năng thích ứng văn hóa trong vấn đề này là một yếu tố quan trọng ảnh hưởng đến việc ra quyết định của tổ chức và cá nhân.
Định hướng dài hạn và định hướng ngắn hạn (LTO) nhấn mạnh mối liên hệ giữa truyền thống và hành động hiện tại, trong khi sự nuông chiều và tự kiềm chế (IVR) khám phá các chuẩn mực của xã hội trong việc đáp ứng nhu cầu cơ bản của con người. Đối với các doanh nghiệp toàn cầu, việc hiểu rõ các khía cạnh văn hóa này không chỉ có thể nâng cao khả năng cạnh tranh của họ ở các thị trường khác nhau mà còn thúc đẩy hiệu quả của giao tiếp đa văn hóa.
Với sự toàn cầu hóa ngày càng sâu rộng, lý thuyết về khía cạnh văn hóa của Horsted đã được sử dụng rộng rãi trong kinh doanh quốc tế. Khi các công ty xây dựng chiến lược thị trường hoặc tiến hành đàm phán quốc tế, họ thường cần tính đến đặc điểm văn hóa của mỗi quốc gia để thiết lập hiệu quả mối quan hệ tốt với các đối tác quốc tế.
Ví dụ: khi tiến hành đàm phán kinh doanh với một bên Trung Quốc, các nhà đàm phán Canada có thể mong đợi đạt được thỏa thuận nhanh chóng, trong khi các nhà đàm phán Trung Quốc lại chú trọng hơn vào quá trình xây dựng mối quan hệ.
Ở cấp độ quản lý, sáu khía cạnh của Horsted cũng cung cấp hướng dẫn quan trọng. Các nhà quản lý ở mỗi quốc gia phải xây dựng các chiến lược tương ứng dựa trên văn hóa và giá trị địa phương để đảm bảo doanh nghiệp hoạt động hiệu quả tại thị trường địa phương.
Trên thị trường quốc tế, bằng cách nắm vững các khía cạnh văn hóa, các công ty có thể cải thiện chiến lược quảng cáo của mình và thực hiện các điều chỉnh hiệu quả theo sở thích của các thị trường cụ thể. Ví dụ, ở những quốc gia có tâm lý tránh bất định cao, việc nhấn mạnh đến an toàn sản phẩm sẽ thu hút nhiều sự chú ý của người tiêu dùng hơn.
Lý thuyết về các khía cạnh văn hóa của Horsted cung cấp một công cụ mạnh mẽ để hiểu và phân tích các giá trị xã hội khác nhau. Trong bối cảnh hợp tác toàn cầu ngày càng tăng hiện nay, sự hiểu biết và tôn trọng đa văn hóa là đặc biệt quan trọng. Cuối cùng, khi chúng ta phải đối mặt với những khác biệt văn hóa đa dạng như vậy, chúng ta nên tiến hành giao tiếp và hợp tác đa văn hóa một cách hiệu quả như thế nào?