Trong quá khứ xa xôi, vũ trụ vẫn là một thế giới xa lạ đối với con người. Chuyển động của các hành tinh giống như những bí ẩn không thể giải thích được, và các nhà thiên văn học cổ đại đã phải vật lộn để tìm hiểu những chuyển động này của vũ trụ. Tuy nhiên, theo thời gian, Newton xuất hiện và cách mạng hóa sự hiểu biết của chúng ta về cách thức vũ trụ vận hành. Định luật về trọng lực và chuyển động của ông cho phép chúng ta giải mã sự hỗn loạn trên bầu trời.
Newton lần đầu tiên giải thích một cách có hệ thống chuyển động của các hành tinh thông qua các định luật về trọng lực và chuyển động.
Trong cuốn "Các nguyên lý toán học của triết học tự nhiên" xuất bản năm 1687, Newton lần đầu tiên sử dụng các định luật của mình để phân tích chuyển động của các hành tinh và vệ tinh. Ông đề xuất rằng lực hấp dẫn không chỉ là lực hút giữa các vật thể mà còn là yếu tố then chốt trong chuyển động của chúng. Việc đưa ra lý thuyết này không chỉ giải quyết được những vấn đề cơ bản về chuyển động của hành tinh lúc bấy giờ mà còn mở ra một chương mới trong thiên văn học.
Đóng góp chính của Newton là việc ông khám phá sâu hơn về cái gọi là vấn đề "nhiễu loạn". Những nhiễu loạn này có nghĩa là dưới tác động của một lực hấp dẫn duy nhất, chuyển động của các hành tinh hoặc các thiên thể khác sẽ bị ảnh hưởng bởi các nguồn trọng lực khác, do đó gây ra sự sai lệch trong đường chuyển động của chúng. Newton nhận ra rằng những chuyển động phức tạp như vậy đòi hỏi những công cụ toán học phức tạp hơn để tính toán. Việc nghiên cứu chuyển động phức tạp này được đưa vào cuốn sách “Các nguyên lý toán học của triết học tự nhiên” và trở thành nền tảng của các tác phẩm toán học kinh điển sau này.
Những khám phá của ông đã cho chúng ta khả năng dự đoán chính xác chuyển động của các hành tinh.
Trong khuôn khổ Newton, chuyển động của nhiều hành tinh có thể coi là một trạng thái “không nhiễu loạn”, gọi là “bài toán hai vật”. Tiện ích của lý thuyết này nằm ở chỗ nó cho phép dự đoán chính xác chuyển động của các hành tinh. Tuy nhiên, khi có nhiều thiên thể tham gia hơn, chẳng hạn như các hành tinh khác trong hệ mặt trời, vấn đề trở nên phức tạp hơn nhiều và đi vào cái mà chúng ta gọi là "vấn đề ba vật thể" hay "vấn đề nhiều vật thể". những thách thức ngày nay.
Lý thuyết toán học của Newton đã đặt nền móng vững chắc cho các nhà thiên văn học sau này. Sau khi được thúc đẩy và phát triển hơn nữa, nhiều nhà toán học đã nỗ lực giải quyết những vấn đề chuyển động phức tạp hơn này, cung cấp cho chúng ta dữ liệu vị trí hành tinh chính xác hơn, có ý nghĩa quan trọng đối với việc điều hướng và các ứng dụng thực tế khác.
Các lý thuyết do Newton phát triển đã giải đáp được thắc mắc của nhiều thế hệ nhà thiên văn học.
Với sự phát triển của khoa học, các nhà thiên văn học dần nhận ra rằng chuyển động của các hành tinh không phải là một quỹ đạo tuyến tính đơn giản mà bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố khác nhau, tạo thành một hệ động lực đầy nhiễu loạn. Trong bối cảnh đó, sự hiểu biết sâu sắc hơn về “nhiễu loạn” đã trở thành một vấn đề quan trọng trong thiên văn học đương đại, đặc biệt là khi khám phá không gian trong hệ mặt trời và xa hơn nữa.
Tóm lại, phát hiện vĩ đại của Newton không chỉ giải quyết được sự hỗn loạn của vũ trụ mà còn tạo nên bước nhảy vọt trong hiểu biết của nhân loại về tự nhiên. Giống như các nhà khoa học ngày nay vẫn đang khám phá những bí ẩn của vũ trụ, tất cả những điều này sẽ dẫn chúng ta đến một tương lai như thế nào?