Do đại dịch béo phì toàn cầu đang gia tăng, các nhà khoa học đã tiến hành nghiên cứu chuyên sâu về tác động của chế độ ăn nhiều chất béo đến trọng lượng của nhiều loài động vật, trong đó "mô hình béo phì do chế độ ăn kiêng" (mô hình DIO) đã nhận được sự tán thành chú ý nhất. Mô hình này mô phỏng các nguyên nhân chính gây béo phì ở người bằng cách cung cấp thức ăn giàu chất béo hoặc mật độ cao cho chuột, chó hoặc các loài linh trưởng không phải người để quan sát những thay đổi sinh lý và tác động bệnh lý của bệnh béo phì.
Kể từ năm 1949, mô hình DIO đã được sử dụng để khám phá sự phát triển và tác động của bệnh béo phì. Mô hình này không chỉ giúp các nhà nghiên cứu khám phá các thành phần trong khẩu phần ăn ảnh hưởng như thế nào đến trọng lượng cơ thể động vật mà còn tiết lộ các tín hiệu phân tử quan trọng liên quan đến béo phì và kháng insulin, chẳng hạn như Akt và mTOR. Những phát hiện này không chỉ nâng cao hơn nữa sự hiểu biết về bệnh béo phì mà còn mở ra những hướng đi mới trong điều trị béo phì.
Các yếu tố xã hội và môi trường cũng đã được chứng minh là góp phần làm xuất hiện bệnh béo phì, chẳng hạn như tầng lớp xã hội, căng thẳng và tiếp xúc với các chất ô nhiễm, có thể ảnh hưởng đến thói quen ăn uống và tình trạng sức khỏe của một cá nhân.
Tuy nhiên, việc ứng dụng mô hình DIO cũng gặp nhiều thách thức. Các nhà nghiên cứu phải xem xét các yếu tố như tuổi, giới tính, điều kiện môi trường trong quá trình thí nghiệm và loại chế độ ăn được sử dụng. Những điều này có thể ảnh hưởng đáng kể đến sự thay đổi cân nặng cuối cùng và phản ứng trao đổi chất.
Ví dụ: các chủng chuột khác nhau có thể phản ứng rất khác nhau với chế độ ăn nhiều chất béo và một số chủng thậm chí có thể cho thấy sự thay đổi trọng lượng cơ thể hoàn toàn trái ngược trong các điều kiện ăn kiêng tương tự.
Ngoài ra, có sự khác biệt đáng kể trong mô hình này ở cấp độ di truyền, điều này làm phức tạp việc chuyển đổi kết quả giữa con người và động vật. Ví dụ, cùng một chủng chuột C57BL/6J có thể có mức tăng trọng lượng cơ thể và cholesterol rất khác nhau khi chúng bắt đầu áp dụng chế độ ăn nhiều chất béo ở các độ tuổi khác nhau. Sự thay đổi này là lời cảnh báo rằng khi sử dụng mô hình động vật, chúng ta không thể khái quát hóa kết quả một cách đơn giản cho con người.
Chế độ ăn nhiều chất béo có thể gây ra hàng loạt thay đổi về sinh lý và tâm lý. Trong số đó, sự kích thích giác quan do thực phẩm mang lại có tác động sâu sắc đến hành vi lựa chọn và ăn uống thực phẩm. Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng các kiểu hành vi như ăn đêm, tần suất ăn ít và bữa ăn nhiều có thể góp phần gây ra béo phì do chế độ ăn kiêng.
Ví dụ, niềm vui được tạo ra khi ăn thực phẩm giàu chất béo có thể kích thích hệ thống khen thưởng của não, khiến động vật có xu hướng lựa chọn những thực phẩm đó hơn, do đó dẫn đến phát triển bệnh béo phì.
Mặc dù mô hình DIO đã cung cấp nhiều hiểu biết có giá trị về nhận thức béo phì, cộng đồng khoa học vẫn phải đối mặt với những thách thức trong việc hiểu biết do nhiều hạn chế khác nhau gây ra. Như nghiên cứu đã chỉ ra, các yếu tố môi trường, chế độ ăn uống và sinh học đều có thể ảnh hưởng đến kết quả và không nên đánh giá thấp khó khăn trong việc mô hình hóa các cơ chế phức tạp gây béo phì ở người.
Trong trường hợp này, chúng ta cần xem xét lại cách sử dụng kết quả thu được từ mô hình DIO để định hướng các chính sách và biện pháp can thiệp về sức khỏe con người. Hành vi ăn uống, văn hóa và các yếu tố tâm lý của con người chắc chắn là chìa khóa để nghiên cứu ảnh hưởng của bệnh béo phì. Có thể thấy, nghiên cứu trong tương lai về lĩnh vực này đòi hỏi sự tích hợp và hợp tác liên ngành nhiều hơn.
Tác động của chế độ ăn nhiều chất béo đối với bệnh béo phì chắc chắn là một vấn đề quan trọng trong các vấn đề sức khỏe ngày nay và "mô hình béo phì do ăn kiêng" cung cấp cho chúng ta cơ sở để hiểu hiện tượng này. Nhưng trong quá trình tìm tòi, thử nghiệm không ngừng, làm thế nào để chuyển hóa hiệu quả kết quả nghiên cứu thành chiến lược sức khỏe có thể áp dụng cho con người vẫn cần có những giải pháp chu đáo?