Sự phát triển của âm nhạc kỹ thuật số đi kèm với sự tiến bộ của công nghệ. CD (Đĩa CD) không chỉ là phương tiện phát nhạc mà còn là thế giới tuyệt vời xung quanh việc lưu trữ dữ liệu. Kể từ lần đầu tiên phát hành vào năm 1982, các tính năng của đĩa CD và công nghệ mã hóa đằng sau nó đã thu hút sự chú ý của nhiều người dùng. Thiết kế của đĩa CD bao gồm nhiều lớp công nghệ và cấu trúc vật lý chính xác, mang lại cho chiếc đĩa nhỏ này khả năng vô tận.
Đĩa CD được thiết kế để lưu trữ tới 74 phút dữ liệu âm thanh, tương đương khoảng 650 MB dữ liệu, khiến nó trở thành một trong những lựa chọn truyền dữ liệu phổ biến nhất trên thị trường vào thời điểm đó.
Cấu trúc vật lý của đĩa CD được làm bằng nhựa polycarbonate dày 1,2 mm với lỗ 15 mm ở giữa. Những lỗ này không chỉ là lõi của quá trình phát lại CD mà thiết kế của lớp bảo vệ cũng giúp CD có khả năng chống nhiễu tương đối trong quá trình phát lại. Dữ liệu được mã hóa theo đường xoắn ốc, một loạt các hố và vùng đất nhỏ. Sẽ rất đáng để khám phá thêm về cách chiều dài và hình dạng của mỗi hố ảnh hưởng đến việc giải thích dữ liệu.
Những hố nhỏ này sâu khoảng 100 nanomet và rộng 500 nanomet, tạo ra sự thay đổi phản xạ khi đọc ánh sáng.
Cần phải xem xét kỹ hơn cách dữ liệu trên đĩa CD được mã hóa. Bản ghi dữ liệu không được tạo thành trực tiếp từ các số 0 và 1 theo truyền thống mà thay vào đó sử dụng công nghệ mã hóa đảo ngược số không không trả về: quá trình chuyển đổi từ hố sang đất hoặc từ đất sang hố biểu thị số 1, trong khi trạng thái liên tục không đổi biểu thị số 0. Điều này có nghĩa là phải có ít nhất hai và không quá mười số 0 giữa mỗi số 1, thể hiện sự tinh tế và khéo léo của thiết kế.
Khi đĩa CD phát, bộ phát laser bên trong ổ đĩa sẽ đọc xuyên qua lớp nhựa polycarbonate. Bước sóng của tia laser và sự phản xạ của nó từ các hố và sự thay đổi độ cao của mặt đất tạo thành nhiều tiếng vang ánh sáng phản xạ khác nhau. Bản thân quá trình này là một loại phép thuật quang học cho phép chúng ta thưởng thức âm nhạc mà không hề nhận ra.
Bằng cách đo sự thay đổi cường độ phản xạ, tín hiệu được đọc chính là thông tin được gửi trở lại từ đĩa.
Tuy nhiên, đĩa CD không hoàn hảo. Do thiết kế của mình, đĩa CD có nguy cơ bị hư hỏng do môi trường và xử lý không đúng cách. Đặc biệt, độ gần của các hố với nhãn khiến những khiếm khuyết này dễ gây ra vấn đề khi đọc. Ngoài ra, độ bền của đĩa CD bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố như khí hậu, điều kiện bảo quản hoặc trầy xước vật lý, tất cả đều làm tăng thách thức đối với tính toàn vẹn của dữ liệu.
Với sự ra đời của các công nghệ mới, đĩa CD đã âm thầm phát triển thành nhiều dạng mới, chẳng hạn như SHM-CD và Super Audio CD. Những đĩa CD mới này cố gắng cải thiện chất lượng âm thanh hoặc hiệu suất truyền dữ liệu trong khi vẫn duy trì định dạng CD chuẩn. Bất chấp những công nghệ mới này, những nguyên tắc cơ bản của định dạng này - cách âm thanh và dữ liệu được mã hóa theo mô hình hố và đất - vẫn không thay đổi, khiến chúng ta tự hỏi tương lai của lưu trữ dữ liệu sẽ như thế nào?
Vì người dùng ngày nay ngày càng dựa vào các công nghệ lưu trữ dữ liệu hiệu quả hơn nên cách họ thưởng thức âm nhạc cũng đã thay đổi đáng kể. Tuy nhiên, công nghệ mã hóa dữ liệu của đĩa CD vẫn giống như một chiếc rương kho báu bí ẩn, đang chờ được khám phá và tìm hiểu. Vậy, với sự tiến bộ không ngừng của âm nhạc và lưu trữ dữ liệu, liệu có phương tiện nào như CD có thể lưu giữ những kỷ niệm phong phú trong tương lai không?