Trong thế giới âm nhạc, âm thanh luôn là cách chính để chúng ta cảm nhận và thưởng thức các tác phẩm nghệ thuật. Nhưng khi công nghệ tiến bộ, một thiết bị mới nổi đang thu hút sự chú ý rộng rãi trong giới nhạc sĩ: thiết bị tạo hiệu ứng âm thanh xúc giác, thường được gọi là máy rung âm trầm hoặc "shaker". Những thiết bị này không chỉ tạo ra âm thanh mà còn cho phép mọi người cảm nhận được sự rung động của âm nhạc, do đó nâng cao trải nghiệm âm nhạc tổng thể.
Âm thanh xúc giác là một trải nghiệm mới cho phép chúng ta không chỉ nghe nhạc mà còn cảm nhận được sự rung động của âm nhạc.
Cách thức hoạt động của đầu dò xúc giác là chúng có thể cảm nhận và biểu diễn các rung động của âm thanh tần số thấp. Không giống như loa truyền thống, thiết bị âm thanh xúc giác không yêu cầu các thành phần âm thanh hoàn chỉnh mà thay vào đó cho phép mọi người cảm nhận bằng cách truyền các rung động tần số thấp đến nhiều bề mặt khác nhau. Hiện tượng này được gọi là "âm thanh xúc giác". Hiệu ứng âm thanh xúc giác có thể được sử dụng để tăng cường trải nghiệm tại rạp hát tại nhà, trong bộ điều khiển trò chơi, rạp chiếu phim thương mại và các trò chơi trong công viên giải trí.
Việc sử dụng các thiết bị này ngày càng trở nên phổ biến hơn. Các thiết bị âm thanh xúc giác thường được cố định chặt vào một bề mặt như ghế, ghế sofa hoặc sàn nhà. Chúng hoạt động tương tự như cuộn dây âm thanh trong loa động, được điều khiển bởi tín hiệu âm thanh tần số thấp và thường có khả năng xử lý công suất khuếch đại từ 25 đến 50 watt. Khi âm thanh được khuếch đại, cuộn dây âm thanh sẽ tác dụng lực lên trọng lượng bên trong thiết bị, từ đó truyền rung động qua bề mặt cố định.
Các rung động từ đầu dò xúc giác có thể mang lại cho mọi người cảm giác âm thanh nổi, đặc biệt là khi chơi trò chơi hoặc xem phim.
Với sự phát triển của công nghệ thực tế ảo, nhu cầu về các thiết bị âm thanh xúc giác cũng ngày càng tăng. Một số sản phẩm sử dụng bộ truyền động tuyến tính thủy lực (hành trình dài), kết hợp với bộ xử lý chuyển động bên ngoài để mang lại trải nghiệm thực tế hơn cho các ứng dụng gia đình. Thiết kế của những thiết bị này rất khác so với các thiết bị âm thanh xúc giác truyền thống vì chúng yêu cầu kết hợp thủ công và đồng bộ hóa các tín hiệu chuyển động để phối hợp với nhạc nền.
Nhiều thiết kế thiết bị âm thanh xúc giác khác nhau đã được phát triển kể từ những năm 1960, nhiều trong số đó được xếp vào loại "máy rung". Máy rung hoạt động bằng cách di chuyển một khối (thường là nam châm) để tạo ra rung động mạnh. Khối này thường được cố định vào ghế hoặc ghế sofa. Khi công nghệ ngày càng tiên tiến, các thiết bị âm thanh xúc giác đã được cải tiến để mang lại âm thanh có tần số cao hơn, độ trung thực cao hơn.
Dải tần số xúc giác bắt đầu từ 1 Hz đến 5 kHz và giới hạn tần số trên mà một số người khiếm thính có thể cảm nhận được là 3 kHz.
Trong các buổi biểu diễn âm nhạc, các tay trống thường gắn các thiết bị âm thanh xúc giác vào ghế trống của họ để họ có thể "cảm nhận" những gì họ đang chơi mà không cần phải dựa vào màn hình sân khấu truyền thống. So với loa tần số thấp đắt tiền, thiết bị âm thanh xúc giác có kích thước nhỏ và tiêu thụ ít năng lượng hơn, mang đến sự tiện lợi mới cho các nhạc sĩ chuyên nghiệp.
Các kỹ sư âm thanh thích thiết bị âm thanh xúc giác hơn loa siêu trầm đắt tiền vì chúng giúp giảm tiếng ồn trên sân khấu.
Nhà soạn nhạc David Tudor cũng sử dụng đầu dò xúc giác trong tác phẩm Rainforest của mình, gắn chúng vào nhiều vật thể khác nhau để tạo ra bảng âm thanh độc đáo. Trong một ví dụ gần đây, Sabrina Schroeder đã lắp đặt bộ chuyển đổi xúc giác trên trống lớn, cho phép khán giả cảm nhận được những rung động sống động của buổi biểu diễn, qua đó tăng cường hiệu ứng trực tiếp của âm nhạc.
Như chúng ta đã thấy, các thiết bị âm thanh xúc giác đang dần đóng vai trò quan trọng trong nhiều lĩnh vực như âm nhạc, phim ảnh và trò chơi. Những thiết bị này không chỉ mang lại trải nghiệm âm thanh mà còn cho phép người nghe cảm nhận được hàm ý của âm nhạc, do đó làm cho việc biểu đạt âm nhạc trở nên đa dạng hơn.
Với sự phát triển hơn nữa của các thiết bị âm thanh xúc giác, liệu chúng ta có thể mong đợi những thay đổi lớn hơn nữa trong cách biểu diễn âm nhạc trong tương lai không?