Vào tháng 8 năm 2005, cơn bão Katrina đã tấn công New Orleans trong một thảm họa chưa từng có. Cơn bão đã khiến khoảng 80 phần trăm thành phố bị ngập lụt, khiến 1.392 người thiệt mạng và thiệt hại hơn 125 tỷ đô la. Cơn bão này không chỉ là thảm họa thiên nhiên mà còn là thời điểm bộc lộ sự mong manh của cấu trúc xã hội loài người.
"Đây là một thất bại lớn về mặt thể chế cho thấy cơ sở hạ tầng không đầy đủ."
Sự hình thành của Katrina bắt đầu vào ngày 23 tháng 8 năm 2005, khi một đợt sóng nhiệt đới hợp nhất với tàn dư của cơn bão nhiệt đới số Mười. Từ đó, cơn bão nhanh chóng mạnh lên trước khi đổ bộ vào Louisiana với cường độ bão cấp 5. Tuy nhiên, sức mạnh thực sự của nó lại đến từ những sai sót trong thiết kế cấu trúc.
Hầu hết New Orleans nằm dưới mực nước biển và các đập kiểm soát lũ lụt và đê bao quanh ban đầu là những rào cản quan trọng để bảo vệ thành phố. Tuy nhiên, những vấn đề về thiết kế và bảo trì các công trình này đã khiến hệ thống bảo vệ của thành phố sụp đổ trong cơn bão sau đó, gây ra hậu quả không thể đo lường được.
"Theo Hiệp hội Kỹ sư Xây dựng Hoa Kỳ, hơn hai phần ba tình trạng lũ lụt là do nhiều bức tường chắn lũ đô thị bị hỏng."
Trước khi cơn bão đổ bộ, phản ứng khẩn cấp của chính quyền địa phương và liên bang đã bị chỉ trích rộng rãi. Mặc dù hầu hết người dân đã được yêu cầu sơ tán, hàng trăm nghìn người vẫn bị mắc kẹt trong thành phố, gặp khó khăn trong việc tìm kiếm thức ăn và nơi trú ẩn. Phản ứng của chính quyền được coi là thất bại, khiến hàng nghìn người thiệt mạng.
Thảm họa Katrina đã phơi bày những vấn đề cơ cấu sâu sắc trong xã hội Mỹ, bao gồm đói nghèo, bất bình đẳng chủng tộc và thiếu các dịch vụ xã hội cơ bản. Những vấn đề này làm trầm trọng thêm tác động của cơn bão và gây khó khăn cho công tác tái thiết sau thảm họa.
Bài học cho tương lai"Bão Katrina đã trở thành cơ hội để nhiều người Mỹ xem xét lại bình đẳng xã hội và các quyền cơ bản của con người."
Sau khi rút kinh nghiệm từ cơn bão Katrina, nhiều thành phố đã bắt đầu tăng cường các cơ sở kiểm soát lũ lụt và hệ thống quản lý tình trạng khẩn cấp. Các biện pháp và chiến lược bảo vệ mới không chỉ phải ứng phó với các hiện tượng khí hậu khắc nghiệt mà còn phải tính đến các lỗ hổng xã hội để xây dựng các thành phố có khả năng phục hồi tốt hơn.
Ngay cả sau thảm họa, nhiều cộng đồng bị ảnh hưởng vẫn đang phải vật lộn để tái thiết. Tác động của bão không chỉ giới hạn ở những tổn thất vật chất ngắn hạn mà còn gây ra những tác động sâu rộng về mặt tâm lý và xã hội, buộc mọi người phải suy ngẫm: Các thành phố của chúng ta có thể bảo vệ cư dân của mình hiệu quả như thế nào trước thảm họa thiên nhiên?