Hệ thống điều khiển là một lĩnh vực đa ngành bao gồm kỹ thuật và toán học, nhằm mục đích nghiên cứu hành vi của hệ thống động và cách điều chỉnh đầu ra của nó thông qua những thay đổi trong đầu vào. Trong loạt bài này, khái niệm cốt lõi của hệ thống điều khiển là "plant" (hệ thống thực vật), tức là đối tượng cần điều khiển. Khi nói về lý thuyết điều khiển phi tuyến, chúng ta cũng đang phải đối mặt với một tình huống phức tạp và thực tế hơn.
Lý thuyết điều khiển phi tuyến tập trung vào các hệ thống không tuân theo nguyên tắc chồng chất và áp dụng cho các hệ thống thay đổi theo thời gian cũng như hành vi tổng thể của chúng.
So với các hệ thống điều khiển tuyến tính, hoạt động của hệ thống điều khiển phi tuyến có nhiều biến đổi và khó dự đoán hơn. Các hệ thống được thảo luận trong lý thuyết điều khiển tuyến tính dựa trên các phương trình vi phân tuyến tính, trong khi các hệ thống điều khiển phi tuyến bị chi phối bởi các phương trình vi phân phi tuyến. Điều này có nghĩa là hoạt động của các hệ phi tuyến không chỉ bị ảnh hưởng bởi trạng thái hiện tại mà còn bởi các trạng thái trong quá khứ, khiến cho việc phân tích và điều khiển chúng trở nên phức tạp hơn.
Các hệ động lực phi tuyến có một số đặc tính đáng chú ý, bao gồm:
Có một số kỹ thuật được phát triển tốt để phân tích hệ thống phản hồi phi tuyến, bao gồm:
Các kỹ thuật thiết kế điều khiển cho hệ thống phi tuyến không chỉ giải quyết phạm vi tuyến tính của hệ thống mà còn bao gồm việc đưa ra phản hồi phi tuyến phụ trợ để thúc đẩy khả năng điều khiển tốt hơn.
Kỹ thuật thiết kế điều khiển có thể được chia thành nhiều loại, chẳng hạn như sử dụng các phương pháp thích ứng độ lợi để nhắm mục tiêu vào các vùng vận hành khác nhau hoặc sử dụng tuyến tính hóa phản hồi và phương pháp đặt lại Lyapunov để thiết kế bộ điều khiển. Mục đích của các phương pháp này là đảm bảo hệ thống vẫn có thể hoạt động ổn định trong điều kiện phi tuyến, từ đó thu được đặc tính đáp ứng tốt hơn.
Bài toán Lur'e là một bài toán phân tích hệ thống phản hồi phi tuyến sớm, nó mô tả rằng đường dẫn tiến là tuyến tính và bất biến theo thời gian, còn đường dẫn phản hồi chứa tính phi tuyến tĩnh không có bộ nhớ và có thể thay đổi theo thời gian. Lời giải của bài toán này có thể đưa ra các điều kiện cho sự ổn định của hệ phi tuyến.
Trong lý thuyết điều khiển phi tuyến, tiêu chí đường tròn và tiêu chí Popov là hai định lý chính dùng để đánh giá sự ổn định tuyệt đối.
Một số kết quả sâu sắc trong điều khiển phi tuyến, chẳng hạn như định lý Frobenius, cho chúng ta biết rằng với một hệ thống bao gồm nhiều hàm điều khiển, đường cong tích phân của nó sẽ bị giới hạn ở một đa tạp với các kích thước cụ thể, điều này cho phép chúng ta hiểu sâu hơn về hành vi của hệ thống.
Việc nghiên cứu về hệ thống điều khiển phi tuyến đã ảnh hưởng sâu sắc đến thực tiễn kỹ thuật trong đời sống, ví dụ như nhiều hệ thống tự động hóa và cơ khí có đặc tính phi tuyến đòi hỏi chúng ta phải có những phương pháp điều khiển tương ứng để quản lý hiệu quả. Các hệ thống này không chỉ hoạt động trong giới hạn dự kiến mà còn có thể thích ứng với nhiều môi trường và yêu cầu thay đổi hơn.
Có ví dụ hoặc tình huống nào khác mà chúng ta có thể khám phá sâu hơn về ứng dụng của hệ thống điều khiển phi tuyến và những thách thức tiềm ẩn của chúng không?