Hơn 60 năm qua kể từ khi amiăng được sử dụng rộng rãi, tác hại của chất gây ung thư môi trường này vẫn còn ảnh hưởng đến nhiều khu vực trên thế giới. Sự hiện diện liên tục và hậu quả chết người của chất độc hại này gây ra mối lo ngại sâu sắc về sức khỏe, đặc biệt là khối u ác tính được gọi là ung thư trung biểu mô. Loại ung thư này chủ yếu ảnh hưởng đến màng phổi, nhưng cũng có thể liên quan đến phúc mạc và các cơ quan khác. Hiểu được mối nguy hiểm, mức độ phổ biến và phạm vi ảnh hưởng của amiăng có thể giúp chúng ta hiểu rõ hơn về thời điểm và cách thức để giảm tác động của chất này.
Theo dữ liệu năm 2013, khoảng 125 triệu người trên thế giới đã tiếp xúc với amiăng tại nơi làm việc.
Amiăng được sử dụng phổ biến trong xây dựng và công nghiệp vào đầu thế kỷ 20, khi người ta biết rất ít về nguy cơ sức khỏe của nó. Theo thời gian, các nghiên cứu khoa học ngày càng cho thấy mối quan hệ tuyến tính giữa phơi nhiễm amiăng và liều lượng, nghĩa là phơi nhiễm càng nhiều thì nguy cơ càng cao. Ung thư trung biểu mô có thời gian ủ bệnh lên tới 40 năm, nghĩa là nhiều người phải mất hàng chục năm mới được chẩn đoán.
Tính đến năm 2015, có khoảng 3.000 người ở Hoa Kỳ được chẩn đoán mắc bệnh ung thư trung biểu mô mỗi năm, với tỷ lệ bệnh nhân nam cao hơn bệnh nhân nữ.
Mặc dù tất cả các quốc gia đều bị ảnh hưởng bởi amiăng nhưng một số khu vực có tỷ lệ mắc bệnh đặc biệt cao. Số liệu từ Australia và Anh cho thấy số ca mắc ung thư trung biểu mô ở những nơi này cao hơn nhiều so với những nơi khác. Các tòa nhà được xây dựng hoặc cải tạo bằng amiăng tiếp tục là điểm nóng của các mối đe dọa sức khỏe. Theo một nghiên cứu, tỷ lệ tử vong ở một số ngôi làng ở Türkiye do phơi nhiễm amiăng thậm chí lên tới 50%.
Tại một số thị trấn nhỏ ở Hy Lạp, do môi trường có sợi amiăng nên tỷ lệ mắc ung thư trung biểu mô cao hơn khoảng 300 lần so với những khu vực thông thường không có amiăng.
Các chuyên gia y tế đã xác định rằng những người lao động và thậm chí cả gia đình họ, những người đã từng tiếp xúc với amiăng trước đây sẽ có nguy cơ cao hơn về sức khỏe. Giặt quần áo làm việc của công nhân amiăng hoặc sống gần công nhân amiăng có thể dẫn đến phơi nhiễm thứ cấp. Các thành viên cộng đồng nên biết rằng amiăng vẫn còn hiện diện trong nhiều vật liệu xây dựng cũ. Việc kiểm tra môi trường thường xuyên và đào tạo nhân sự đã trở thành ưu tiên trong các lĩnh vực này nhằm giảm thiểu các sự cố phơi nhiễm trong tương lai.
Khi nhận thức toàn cầu về sự nguy hiểm của amiăng ngày càng tăng, nhiều quốc gia đã bắt đầu cấm sử dụng amiăng. Tuy nhiên, đối với những người đã tiếp xúc với chất này, ảnh hưởng ở một số cộng đồng nhỏ sẽ vẫn tồn tại. Điều này khiến chúng tôi phải suy nghĩ sâu hơn về cách quản lý và loại bỏ rủi ro từ amiăng hiệu quả hơn trong tương lai.
Khi số ca ung thư trung biểu mô ngày càng gia tăng, các nhà lãnh đạo cấp cao trong xã hội đang kêu gọi ban hành luật chặt chẽ hơn để phát hiện và loại bỏ vật liệu amiăng.
Trong xã hội ngày nay, chúng ta có nên áp dụng những biện pháp chủ động hơn để giải quyết cuộc khủng hoảng amiăng do lịch sử để lại nhằm đảm bảo thế hệ tương lai không còn phải đối mặt với mối đe dọa vô hình này?