Trong thế giới ngày nay, nhiều người phải đối mặt với một thách thức: Liệu đức tin có còn là ý nghĩa duy nhất của cuộc sống không? Trong cuốn sách The Secular Age, Charles Taylor đi sâu vào cách xã hội hiện đại chuyển dịch từ trạng thái không có đức tin là điều không thể tưởng tượng được sang thực tế mà đức tin chỉ là một lựa chọn trong số nhiều lựa chọn. Cuốn sách này không chỉ là lời giải thích về xung đột giữa đức tin và chủ nghĩa thế tục, mà còn là cuộc cách mạng tư tưởng thách thức sự hiểu biết của chúng ta về đức tin, lý trí và ý nghĩa của cuộc sống.
“Chủ nghĩa thế tục không chỉ đơn thuần là vô tôn giáo, mà là một phạm trù trí tuệ và chính trị cần được hiểu như một cấu trúc lịch sử.”
Taylor lập luận rằng ý tưởng cho rằng sự thế tục hóa không phải do sự phát triển của khoa học và lý trí thúc đẩy là quá đơn giản để giải thích tại sao mọi người từ bỏ đức tin của họ. Ông lấy thời Trung Cổ làm điểm khởi đầu và mô tả những thay đổi kể từ đó cho đến xã hội thế tục ngày nay. Vào thời Trung cổ, niềm tin của con người vào Chúa, thiên thần, ác quỷ và nhà thờ đã ăn sâu vào cuộc sống của họ. Đức tin có thể được coi là nền tảng của cuộc sống, và mọi thứ dần thay đổi qua nhiều thế kỷ.
Taylor chia sự thay đổi này thành ba khía cạnh chính: thứ nhất, sự định hình lại thiên nhiên lấy con người làm trung tâm; thứ hai, sự hiểu biết mới về mối quan hệ với Chúa; và thứ ba, sự hiểu biết về tôn giáo từ thiên nhiên thông qua lý trí. Quá trình phi thần thoại hóa này cuối cùng dẫn đến sự hình thành một cấu trúc xã hội mới và sự suy thoái của đức tin.
“Đức tin và sự hoài nghi không phải là những lý thuyết đối đầu mà là những trải nghiệm sống khác nhau.”
Thông qua một loạt các phân tích, Taylor cho thấy tôn giáo đã phát triển như thế nào trong xã hội hiện đại. Đặc biệt trong thời kỳ Cách mạng Văn hóa những năm 1960, xã hội bắt đầu đề cao các giá trị "chân thực" và "chủ nghĩa cá nhân biểu cảm", khiến mối liên hệ giữa tín ngưỡng Kitô giáo truyền thống và các giá trị xã hội hiện đại ngày càng yếu đi.
Taylor phân biệt ba hình thức thế tục hóa: thế tục hóa không gian công cộng, suy giảm niềm tin và tập quán, và khả năng tồn tại của sự vô thần do ảnh hưởng của văn hóa. Ông tập trung vào mô hình thứ ba, khám phá xem tại sao việc không có niềm tin có thể là một lựa chọn hợp lý.
"Thời đại của chúng ta còn lâu mới ổn định trong sự hoài nghi dễ chịu."
Trong cuốn sách, Taylor cũng tiến hành thảo luận sâu sắc về ba hình thức quan trọng của niềm tin con người và sự tự hiểu biết xã hội. Ông tin rằng khi xã hội tiến bộ, chúng ta không còn phụ thuộc vào các cấu trúc tôn giáo truyền thống nữa mà đang hướng tới một cuộc tìm kiếm tâm linh mang tính cá nhân hơn. Trong cấu trúc xã hội mới này, mọi người có thể lựa chọn tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống dưới hình thức "tâm linh" thay vì "tôn giáo có tổ chức".
Trong xã hội hiện đại, ranh giới giữa đời sống tôn giáo cá nhân và đời sống cộng đồng ngày càng trở nên mờ nhạt. Taylor đề cập rằng sự nhiệt tình của giới trẻ ngày nay đối với tôn giáo truyền thống đã giảm đáng kể và họ sẵn sàng tìm cách thể hiện phù hợp với giá trị của riêng mình hơn. Hiện tượng này đã dẫn đến sự suy giảm trong hoạt động tôn giáo, nhưng cũng thúc đẩy đối thoại giữa các tôn giáo khác nhau.
Trong chương kết, Taylor hướng đến tương lai, lập luận rằng chúng ta hiện đang ở giai đoạn đầu của một kỷ nguyên mới về khám phá tôn giáo; có lẽ là sự trở lại với đức tin Cơ đốc, hoặc có lẽ là một cuộc khám phá hoàn toàn mới về tâm linh. Cuộc khám phá này không đơn lẻ mà đa dạng.
"Nhiệm vụ của chúng tôi là phản hồi cho một thực tế vượt ra ngoài thực tế."
Cuối cùng, tác phẩm A Secular Age của Taylor mang đến cho chúng ta bức tranh phức tạp và hấp dẫn về thế giới đương đại. Đức tin đóng vai trò gì trong cuộc sống của chúng ta? Khi đức tin không còn là lựa chọn duy nhất, đối mặt với một xã hội thay đổi nhanh chóng, con đường tương lai sẽ dẫn đến đâu?