Ngừng tim là một trường hợp cấp cứu mà mọi người nên hết sức nghiêm túc. Trong hàng nghìn trường hợp mỗi năm, những thảm kịch xảy ra nhắc nhở chúng ta rằng liệu CPR (hồi sức tim phổi) có được thực hiện kịp thời hay không sẽ liên quan trực tiếp đến việc bệnh nhân có thể có được mạng sống thứ hai hay không. Quy trình cấp cứu này không chỉ dành cho các chuyên gia y tế; nó còn là một kỹ năng quan trọng mà mọi người nên biết và nắm vững.
Mục đích chính của CPR là duy trì việc cung cấp oxy cho não và tim cho đến khi các biện pháp y tế tiếp theo có thể khôi phục tuần hoàn một cách hiệu quả.
Quy trình CPR cơ bản được thiết kế để thực hiện một loạt thao tác ép ngực và hô hấp nhân tạo cho những bệnh nhân bất tỉnh và không thể thở. Theo Hiệp hội Tim mạch Hoa Kỳ, người lớn nên thực hiện ép ngực ở độ sâu 5 đến 6 cm ít nhất 100 đến 120 lần mỗi phút. Đối với những người cứu hộ không được đào tạo chuyên nghiệp, các khuyến nghị hiện nay là tập trung vào ép ngực mà không nhất thiết phải hô hấp nhân tạo.
Nếu một người không có mạch nhưng vẫn thở, có thể cần phải thông khí nhân tạo, nhưng nhìn chung những người chưa được huấn luyện nên tránh kiểm tra mạch.
Ngừng tim không chỉ ảnh hưởng đến việc cung cấp oxy trong máu mà còn có thể nhanh chóng gây tổn thương mô não trong vòng vài phút. Nghiên cứu cho thấy sau khi tim ngừng vòng luẩn quẩn, nếu các biện pháp như ép ngực, hô hấp nhân tạo được thực hiện kịp thời thì cơ hội sống sót của não sẽ được nâng cao. Nói chung, khi quá trình lưu thông máu dừng lại hơn bốn phút, não sẽ tiếp tục bị tổn thương và các mô cơ thể khác nhau sẽ trải qua quá trình apoptosis tế bào nhanh chóng trong vòng tối đa hai giờ. Vì vậy, CPR nhanh và hiệu quả và sốc sớm (khử rung tim) là những yếu tố then chốt để cứu sống.
Mục tiêu của CPR là trì hoãn quá trình chết mô và tăng cơ hội hồi sức thành công.
Trong một số trường hợp, ngừng tim có thể do chấn thương hoặc các lý do khác. Mặc dù CPR có thể kém hiệu quả hơn trong trường hợp này nhưng sự phát triển của y học cũng đã biến nó thành một phần của quy trình cấp cứu tiêu chuẩn. Người cứu hộ có thể áp dụng quy trình CPR tùy theo nhiều tình huống khác nhau. Ví dụ, nếu người cứu hộ ở một mình với người chết đuối hoặc trẻ bất tỉnh, nên ưu tiên thực hiện CPR và đợi hai phút trước khi gọi dịch vụ cấp cứu.
Các nguyên tắc CPR hiện hành đã được cập nhật vào năm 2010. Từ quy trình "ABC" trước đây (đường thở, nhịp thở, tuần hoàn) đến quy trình "CAB" hiện tại (tuần hoàn, đường thở, nhịp thở). Sự thay đổi này phản ánh trọng tâm cơ bản của CPR – đảm bảo ép ngực hiệu quả là ưu tiên hàng đầu.
Thông qua áp lực ngực liên tục, CPR có thể cung cấp một lượng oxy nhất định cho não và tạo điều kiện cho những cú sốc điện tiếp theo.
CPR không chỉ đơn thuần là ép ngực mà còn bao gồm các kỹ thuật thở mới, đặc biệt đối với những nạn nhân bị ngạt thở hoặc đuối nước. Đối với CPR sử dụng cho trẻ em hoặc trẻ sơ sinh, yêu cầu độ chính xác của nhịp thở phải cao hơn. Đối với phụ nữ mang thai, do đặc điểm sinh lý, người cứu nên thay đổi tư thế phù hợp để không chèn ép các tĩnh mạch đàn hồi bên trong.
Mặc dù ngày nay nhiều tổ chức nhấn mạnh tầm quan trọng của CPR nhưng việc thực hiện CPR tiêu chuẩn đối với những người chưa được đào tạo có thể là một thách thức. Điều này cũng thúc đẩy các nước tăng cường phổ biến và thúc đẩy các khóa học CPR để toàn xã hội có thể tham gia vào cuộc chiến chống ngừng tim suốt đời này.
Thành công của hồi sức tim phổi nằm ở chỗ mọi người đều có thể trở thành người cứu hộ đầu tiên.
Ngừng tim là một cuộc chạy đua với thời gian và việc thực hiện CPR đã trở thành một cứu cánh quan trọng. Trong quá trình sơ cứu, sự bình tĩnh và quyết đoán của người cứu hộ có thể làm thay đổi tình thế sinh tử. Khi đến lúc bạn không thể thở được, bạn đã sẵn sàng đối mặt với trận chiến cuộc đời chưa?