Trong hệ sinh thái, Aedes aegypti, loài muỗi đen trắng, được biết đến là một trong những sinh vật có khả năng truyền bệnh cao nhất. Nó không chỉ là vật chủ của bệnh sốt vàng da mà còn là vật truyền bệnh của nhiều bệnh như sốt xuất huyết, vi rút Tây sông Nile và vi rútZika. Bài viết này xem xét kỹ hơn về đặc điểm sinh học của loài muỗi này, nơi nó sống, cách nó trở thành vật truyền bệnh và cách mọi người có thể tự bảo vệ mình.
Aedes aegypti có nguồn gốc từ Châu Phi và lan sang Tân Thế giới thông qua hoạt động buôn bán nô lệ. Hiện nay nó phổ biến ở các vùng nhiệt đới, cận nhiệt đới và ôn đới.
Aedes aegypti là loài muỗi dài 4 đến 7 mm có đặc điểm là sọc trắng ở chân và một vết ở ngực trên giống như một con guqin nhỏ. Muỗi cái thường lớn hơn muỗi đực và chỉ hút máu để giúp trứng trưởng thành. Để tìm vật chủ, muỗi cái bị thu hút bởi các hóa chất do động vật có vú tiết ra, chẳng hạn như amoniac, carbon dioxide, axit lactic và octenol. Các nhà nghiên cứu phát hiện ra rằng Aedes aegypti ưa thích các phân tử octenol "có khả năng quay ngược", thể hiện đặc tính của chúng trong việc thu hút vật chủ.
Loại muỗi này thường sinh sản ở những nơi tối và ẩm ướt, phát triển nhanh và có thể thích nghi với nhiều môi trường khác nhau.
Vật chủ của Aedes aegypti chủ yếu là động vật có vú, bao gồm ngựa nhà và ngựa hoang. Một nghiên cứu năm 2009 cho thấy so với các sinh vật khác, chim là nguồn thức ăn tốt nhất cho loài muỗi này. Sự phân bố của loài muỗi này đã mở rộng đáng kể trong ba thập kỷ qua, đặc biệt là vào năm 2016, khi các nhà khoa học phát hiện ra một quần thể mang vi rútZika ở Washington, DC, thích nghi với khí hậu ấm áp.
Với tình trạng biến đổi khí hậu toàn cầu, phạm vi phân bố của Aedes aegypti đang mở rộng về phía bắc và ngày càng trở nên nghiêm trọng.
Aedes aegypti được coi là vật trung gian truyền nhiều mầm bệnh, bao gồm hơn 54 loại virus và hai loài Plasmodium, khiến nó trở thành mối đe dọa lớn đối với sức khỏe cộng đồng toàn cầu. Theo báo cáo năm 2022, nó có liên quan chặt chẽ với nhiều loại bệnh truyền nhiễm nghiêm trọng và được phát hiện đứng đầu danh sách các ca bệnh tại phòng khám. Vì những bệnh này thường gây tử vong cao, đặc biệt ở các vùng nhiệt đới nên không thể đánh giá thấp tác động của chúng.
Aedes aegypti đã được ghi nhận trong tài liệu y học toàn cầu là loài lây truyền nhiều loại bệnh, khiến nó trở thành một chủ đề nghiên cứu quan trọng ở điểm giao thoa giữa sinh thái và y học.
Để chống lại Aedes aegypti, các chuyên gia đã đề xuất nhiều biện pháp bảo vệ. Là một biện pháp ngăn ngừa các bệnh như sốt xuất huyết, thuốc đuổi muỗi có chứa DEET có thể làm giảm vết muỗi đốt. Ngoài ra, kiểm tra các thùng chứa hàng tuần để loại bỏ nước đọng, sử dụng màn chống muỗi và mặc quần áo dài tay có thể cách ly hiệu quả sự xâm nhập của muỗi. Tầm quan trọng của các biện pháp phòng ngừa là Aedes aegypti có thể xảy ra hầu như bất cứ lúc nào trong năm, điều này buộc công chúng phải hết sức cảnh giác.
Việc sử dụng thuốc đuổi muỗi đúng cách sẽ làm giảm đáng kể nguy cơ bị muỗi đốt và nâng cao nhận thức về sức khỏe cộng đồng sẽ giúp giảm nhiễm trùng.
Ngoài việc sử dụng thuốc trừ sâu, các nhà nghiên cứu cũng bắt đầu khám phá các kỹ thuật biến đổi gen để kiểm soát quần thể Aedes aegypti. OX513A là loài Aedes aegypti biến đổi gen được thiết kế đặc biệt để giảm khả năng sinh sản của quần thể của chính nó. Một số khu vực như Brazil và Quần đảo Cayman đã thực hiện thành công thí nghiệm này. Ở những khu vực này, việc giải phóng OX513A đã làm giảm hơn 90% số lượng muỗi. Ngoài ra, các nhà khoa học cũng đã nghiên cứu ứng dụng kiểm soát sinh học của vi khuẩn Wolbachia. Các thí nghiệm cho thấy muỗi nhiễm Wolbachia có thể kháng lại một số loại virus.
Sự kết hợp giữa biến đổi gen và công nghệ kiểm soát sinh học có thể trở thành một hướng đi mới để loại bỏ loài muỗi truyền bệnh này.
Sự lây lan của Aedes aegypti gây ra mối đe dọa tiềm tàng đến tính mạng cho thế giới. Khi biến đổi khí hậu và đô thị hóa tăng tốc, loài muỗi này có thể sẽ sinh sản nhiều hơn và lây lan nhiều bệnh hơn. Vì vậy, làm thế nào để kiểm soát và giảm thiểu tác hại của muỗi Aedes aegypti một cách hiệu quả sẽ trở thành một thách thức và là chủ đề nghiên cứu lớn trong tương lai. Đối mặt với thực tế này, chúng ta đã sẵn sàng hành động chống lại sinh vật nhỏ bé nhưng có tầm ảnh hưởng sâu rộng này chưa?