Trong thế giới y học ngày nay, cố định bên ngoài đã trở thành một lựa chọn quan trọng để điều trị gãy xương. Kỹ thuật này sử dụng một thiết bị bao gồm các vòng kim loại, ốc vít và ghim thép để hỗ trợ và cố định chi bị thương một cách hiệu quả và đẩy nhanh quá trình lành vết thương. Đặc biệt sau khi thiết bị Ilizarov ra đời, khái niệm và ứng dụng cố định bên ngoài đã phát triển vượt bậc, mang lại hy vọng mới cho nhiều bệnh nhân gãy xương.
Cố định bên ngoài là một phương pháp điều trị phẫu thuật trong đó các ghim và ốc vít bằng thép đặc biệt được cố định vào xương và kết nối với một thiết bị bên ngoài qua da để cố định chi bị thương và thúc đẩy quá trình lành vết thương.
Lịch sử của phương pháp cố định bên ngoài có thể bắt nguồn từ thời Hy Lạp cổ đại. Nhà khoa học y tế Hippocrates đã mô tả một thiết bị sử dụng vòng tròn bằng da và thanh gỗ để cố định xương chày bị gãy ngay từ năm 400 trước Công nguyên. Theo thời gian, công nghệ này đã trải qua nhiều đổi mới và cải tiến.
Vào thế kỷ 19, các bác sĩ Albin Lambert của Hà Lan và Clayton Parkhill của Hoa Kỳ đã độc lập phát minh ra thiết bị cố định bên ngoài một bên hiện đại, đặt nền móng cho các phương pháp điều trị sau này.
Tuy nhiên, bước đột phá thực sự đến vào những năm 1950, khi bác sĩ Liên Xô Gavril Ilizarov phát triển thiết bị Ilizarov nổi tiếng, có thể thực hiện gãy xương mà không cần mở chúng Cố định chéo, mang đến một phương án điều trị mang tính cách mạng.
Quá trình lắp đặt thiết bị Ilizarov yêu cầu diễn ra trong phòng phẫu thuật, thường được gây mê toàn thân. Bác sĩ sẽ khoan lỗ vào phần xương không bị thương và chèn các ốc vít hoặc ghim đặc biệt, sau đó cố định nó bằng một thiết bị bên ngoài.
Loại cố định này cho phép duy trì hình dạng giải phẫu chính xác của vết gãy và có thể điều chỉnh thêm bằng cách điều chỉnh các đầu nối kim loại.
Trong một số trường hợp, chẳng hạn như điều trị kéo dài chi, bác sĩ thực hiện phẫu thuật cắt xương theo một góc rồi dùng thiết bị Ilizarov kéo dần hai bên xương ra xa nhau để kích thích xương phát triển.
Thiết bị Ilizarov phù hợp để sử dụng trong nhiều tình huống như gãy xương hở nghiêm trọng, không liền xương do viêm tủy xương, điều chỉnh các biến dạng của chi, v.v.
Đồng thời, một số tình huống có thể không phù hợp để sử dụng các thiết bị như vậy, chẳng hạn như những bệnh nhân có hệ thống miễn dịch bị tổn hại hoặc những người không muốn thực hiện quy trình chăm sóc bằng kim và vít.
Mặc dù thiết bị Ilizarov có nhiều ưu điểm nhưng nó cũng tiềm ẩn những biến chứng, bác sĩ cần đặc biệt thận trọng khi sử dụng. Kim đâm xuyên qua da có thể làm tổn thương dây thần kinh hoặc mạch máu và cần phải chăm sóc kim thường xuyên để ngăn ngừa nhiễm trùng.
Ngoài ra, việc kéo dãn quá mức có thể khiến xương không thể lành lại nên độ chính xác trong quá trình phẫu thuật là rất quan trọng.
Thiết bị Ilizarov chắc chắn đã thay đổi cách điều trị gãy xương. Từ góc độ lịch sử, nó không chỉ thể hiện sự tiến bộ của công nghệ y tế mà còn mang đến khả năng cải thiện chất lượng cuộc sống của bệnh nhân. Với sự tiến bộ của công nghệ và sự phát triển của y học, chúng ta có lý do để tin rằng trong tương lai sẽ có nhiều cải tiến hơn nữa để nâng cao hơn nữa hiệu quả điều trị gãy xương. Tuy nhiên, đằng sau tất cả những điều này, làm thế nào để chúng ta cân bằng giữa rủi ro và lợi nhuận?