Kể từ khi người châu Âu lần đầu tiếp xúc với châu Mỹ vào cuối thế kỷ 15, việc phân loại người Mỹ bản địa chủ yếu dựa trên khu vực văn hóa, vị trí địa lý và ngôn ngữ học. Các nhà khảo cổ học và nhân chủng học đã định nghĩa một cách trôi chảy ranh giới của các khu vực văn hóa này và những phân loại này có phần gây tranh cãi, mặc dù có phần được sự đồng thuận, trong cộng đồng học thuật. Trước tình trạng di cư cưỡng bức, một số nhóm dân tộc vẫn giữ nguyên sự phân chia địa lý ban đầu và tiếp tục lịch sử cũng như truyền thống riêng của mình trong các khu vực văn hóa này.
Ở Hoa Kỳ và Canada ở Bắc Mỹ, các học giả thường chia người bản địa thành mười vùng địa lý, mỗi vùng có những đặc điểm văn hóa chung, được gọi là vùng văn hóa. Định nghĩa về các khu vực này điều chỉnh bản sắc của người dân bản địa và cũng phản ánh, ở một mức độ nào đó, các tập quán văn hóa và lối sống của những cộng đồng đó.
Khu vực này bao gồm Greenland và miền bắc Canada, nơi người thổ dân sống trong điều kiện khí hậu khắc nghiệt và nền văn hóa của họ nhấn mạnh vào khả năng thích nghi với môi trường tự nhiên.
Văn hóa của vùng cận Bắc Cực chủ yếu chịu ảnh hưởng của khí hậu lạnh. Người dân bản địa sinh ra ở những khu vực này có kỹ năng sử dụng tài nguyên động thực vật để sinh tồn và rất coi trọng việc kế thừa các kỹ năng truyền thống.
Trên khắp vùng Tây Bắc Thái Bình Dương, các nguồn tài nguyên phong phú như cá hồi và các sinh vật biển khác đã thúc đẩy xã hội thịnh vượng và truyền thống nghệ thuật và văn hóa độc đáo.
Người dân bản địa của vùng đồng bằng lớn thường được chia thành nhóm đồng bằng phía bắc và nhóm đồng bằng phía nam. Lối sống của họ chủ yếu dựa vào săn bắn, và bò rừng bizon là nguồn thức ăn chính.
Văn hóa bộ lạc ở khu vực này rất đa dạng và phong phú, nhiều bộ lạc không còn tồn tại nữa nhưng truyền thống và tín ngưỡng của họ vẫn được các thế hệ tương lai trân trọng.
Khu vực này bao gồm nhiều bộ lạc và nhiều đặc điểm văn hóa khác nhau tùy theo địa lý, tạo nên cấu trúc xã hội và sự phát triển công nghệ độc đáo.
Vùng văn hóa của California trải dài ra ngoài biên giới tiểu bang, với sự tương tác văn hóa mạnh mẽ với các bộ lạc giáp ranh Nevada và Oregon.
Khu vực được gọi là "Oasisamerica" bao gồm Arizona, New Mexico ngày nay và những nơi khác. Các nhóm dân tộc ở đây chủ yếu kiếm sống bằng nghề nông, tạo nên sự phát triển văn hóa phong phú.
Khu vực này bao gồm sự giao thoa văn hóa của Châu Mỹ quý tộc, Châu Mỹ Alaska và Mexico, những nhóm có truyền thống chia sẻ bản sắc văn hóa chung và duy trì mối quan hệ sâu sắc trong đời sống chính trị, kinh tế và xã hội.
Văn hóa của người dân bản địa vùng Caribe được các học giả định nghĩa là vùng văn hóa Antiguan, đây cũng là điểm nóng văn hóa quan trọng ở vùng Caribe, nơi các nhóm dân tộc thể hiện ngôn ngữ và tín ngưỡng phong phú của mình.
Phạm vi ngôn ngữ bản địa ở châu Mỹ rất rộng, bao gồm nhiều ngữ hệ và nhiều ngôn ngữ riêng lẻ. Theo UNESCO, hầu hết các ngôn ngữ thổ dân Bắc Mỹ đều đang bị đe dọa. Làm thế nào các nhóm còn lại có thể kết nối lại với quá khứ của họ về mặt ngôn ngữ?
Phần kết luậnSự phân chia các vùng văn hóa này giúp chúng ta hiểu được bản sắc đa dạng và phức tạp của người dân bản địa châu Mỹ. Mỗi vùng miền đều hình thành bản sắc và giá trị riêng trong bối cảnh địa lý, xã hội và văn hóa cụ thể. Hiểu biết sâu sắc về những người dân bản địa này không chỉ giúp chúng ta hiểu được lịch sử của họ mà còn khơi dậy sự suy ngẫm đương đại về việc bảo tồn di sản văn hóa. Bản sắc của người Mỹ bản địa tiếp tục phát triển như thế nào trong bối cảnh toàn cầu hóa ngày nay?