Khái niệm về chăm sóc sức khỏe ban đầu (PHC) đặc biệt quan trọng trong chiến lược sức khỏe toàn cầu.Đó là một cách để toàn xã hội tham gia hiệu quả, nhằm mục đích tổ chức và củng cố hiệu quả hệ thống y tế của đất nước và đưa các dịch vụ y tế đến gần cộng đồng hơn.Chăm sóc chính không chỉ bao gồm tăng cường sức khỏe, phòng chống bệnh tật, điều trị, phục hồi chức năng, v.v., mà còn nhấn mạnh khái niệm chăm sóc y tế toàn diện.Khái niệm này đã được Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) công nhận và được đề xuất chính thức tại "Hội nghị Almaty" tại Kazakhstan năm 1978. Thông qua hội nghị này, phong trào PHC đã nhanh chóng được quảng bá ở nhiều quốc gia khác nhau.
Mục tiêu cơ bản của chăm sóc chính là cung cấp các dịch vụ y tế tốt hơn cho tất cả mọi người.
Theo quan điểm của phong trào bác sĩ chân trần ở Trung Quốc, chăm sóc chính cho thấy tiềm năng giải quyết các vấn đề sức khỏe thông qua sự tham gia của cộng đồng.Các bác sĩ chân trần là nhân viên y tế chính sống ở khu vực nông thôn, những người thường trải qua đào tạo y tế cơ bản và tập trung vào việc ngăn ngừa thay vì điều trị các bệnh.Thành công của họ nằm ở việc tận dụng nguyên tắc tự phụ thuộc vào cộng đồng, nhấn mạnh tầm quan trọng của sức khỏe và phòng ngừa.
Phong trào bác sĩ chân trần ở Trung Quốc đã trải qua một sự mở rộng đáng kể từ những năm 1960, đặc biệt là trong cuộc cách mạng văn hóa.Chiến dịch này, được chính phủ hỗ trợ, không chỉ tăng cường cung cấp các dịch vụ y tế ở khu vực nông thôn, mà còn củng cố khái niệm chăm sóc chính và sức khỏe cộng đồng.Các bác sĩ Barefoot cung cấp các dịch vụ y tế với chi phí thấp hơn và kết hợp các công nghệ y tế truyền thống và phương Tây để tạo cơ hội tiếp xúc rộng hơn với các dịch vụ y tế.Điều này cho thấy tầm quan trọng của sự tham gia của cộng đồng trong việc cải thiện sức khỏe cộng đồng.
Khái niệm cơ bản của các bác sĩ chân trần là việc chăm sóc y tế nên được liên kết chặt chẽ với cộng đồng, thay vì chỉ dựa vào các tổ chức y tế tại các trung tâm đô thị.
Theo định nghĩa của WHO, chăm sóc chính nên dựa trên các yếu tố chính sau: phân phối công bằng các nguồn lực y tế, sự tham gia của cộng đồng, sự phát triển của nhân viên khỏe mạnh và sử dụng các công nghệ phù hợp.Những nguyên tắc này được lấy từ các khái niệm cơ bản được đề xuất trong Tuyên bố Almaty và nên là cơ sở cho các chính sách y tế của tất cả các quốc gia.
Sự tham gia của cộng đồng được coi là bền vững vì nó nhấn mạnh việc sử dụng các nguồn lực tự tài liệu.
Những nguyên tắc này không chỉ là cơ sở của các dịch vụ y tế, mà còn phản ánh mối quan hệ giữa sức khỏe, phát triển và can thiệp chính trị.Với việc tăng cường các thách thức toàn cầu như dân số già, chăm sóc chính ngày càng được coi là một công cụ hiệu quả để giải quyết các vấn đề sức khỏe cộng đồng.
Mặc dù chăm sóc chính đã được công nhận trên toàn thế giới, nhưng việc thực hiện nó vẫn phải đối mặt với nhiều thách thức.Ví dụ, trong một số lĩnh vực, phạm vi bảo hiểm của chăm sóc chính vẫn thấp do hạn chế tài nguyên kinh tế.Ngoài ra, với sự thay đổi phổ bệnh, cách điều chỉnh mô hình dịch vụ theo nhu cầu của các cộng đồng khác nhau cũng đã trở thành một thử nghiệm lớn.
Chăm sóc y tế chính không chỉ là một can thiệp ngắn hạn, mà là một quá trình liên tục cải thiện cuộc sống của mọi người.
Từ kinh nghiệm thành công của các bác sĩ chân trần, chúng ta có thể thấy tiềm năng chăm sóc chính.Nó nhấn mạnh sự cần thiết của sự tham gia của cộng đồng để cải thiện các dịch vụ y tế, một mô hình ngày càng quan trọng trong các chiến lược sức khỏe ngày nay.
Câu chuyện về bác sĩ chân trần cho chúng ta biết sự chăm sóc chính có thể thay đổi cuộc sống của mọi người như thế nào.Chiến dịch này cho thấy làm thế nào các dịch vụ y tế cơ bản bắt nguồn từ cộng đồng và kêu gọi chúng tôi suy nghĩ: Làm thế nào chúng ta có thể thúc đẩy hơn nữa sự phát triển của chăm sóc chính và mang lại lợi ích cho nhiều người hơn khi đối mặt với những thách thức sức khỏe toàn cầu thay đổi nhanh chóng?