Trong thế giới nhiệt động lực học, entropy được coi là thước đo quan trọng về mức độ hỗn loạn hoặc mất trật tự trong một hệ thống. Tuy nhiên, khi chúng ta trộn các khí lý tưởng lại với nhau, entropy hành xử theo những cách bất ngờ và kỳ lạ, dẫn đến các cuộc thảo luận về "Nghịch lý Gibbs". Nghịch lý này khám phá tính không cộng tính của entropy gây ra bởi các chất khí không xét đến tính không thể phân biệt được của các hạt, khiến entropy có vẻ dị thường trong một số trường hợp và thậm chí dường như vi phạm định luật thứ hai của nhiệt động lực học.
Nghịch lý Gibbs khiến chúng ta phải suy nghĩ lại, liệu entropy có thực sự tăng khi trộn lẫn hai chất khí?
Giữa năm 1874 và 1875, nhà vật lý Josiah Willard Gibbs đã nghiên cứu một thí nghiệm rất đơn giản nhưng đáng suy ngẫm. Ông tưởng tượng ra hai bình chứa khí lý tưởng giống hệt nhau. Khi các vách ngăn của chúng bị loại bỏ, các khí gặp phải sự trộn lẫn, dẫn đến những thay đổi bất ngờ về entropy. Mặc dù trạng thái không thay đổi về bản chất nhưng entropy của hỗn hợp được dự đoán sẽ lớn hơn gấp đôi entropy của từng khí theo công thức entropy không cộng, tạo thành cốt lõi của nghịch lý.
Qua những suy nghĩ này, chúng ta dường như đã đạt đến ranh giới của entropy và sự hòa trộn, nhưng ý nghĩa vật lý đằng sau điều này là gì?
Trong cơ học cổ điển, đối với một loại khí lý tưởng, chúng ta xác định trạng thái của nó là các hạt có năng lượng riêng U, thể tích V và N. Mỗi hạt có một động lượng và vị trí nhất định, và thiết lập này biến đổi mô tả trạng thái của chất khí thành các điểm trong không gian pha sáu chiều. Tuy nhiên, theo cơ học lượng tử, nhiều trạng thái của không gian pha thực sự bị giới hạn. Đặc biệt là khi năng lượng được cố định một cách chính xác, chúng ta thậm chí có thể chỉ đạt được một trạng thái nhất định, sau đó giảm entropy xuống 0.
Để giải quyết nghịch lý này, chúng ta cần xem xét lại tính không thể phân biệt được của các hạt. Phương pháp của Gibbs vào thời điểm đó đã bỏ qua việc xác định lẫn nhau của các hạt. Ngay cả ở cấp độ vi mô, trạng thái của mỗi hạt được sắp xếp ngẫu nhiên thực sự phải được tính là giống nhau. Tất cả điều này dẫn đến phát hiện quan trọng về tính toán chính xác của entropy, đảm bảo rằng entropy có thể cộng trong trường hợp các mẫu lớn.
Nếu tính không thể phân biệt được của hạt được xác định chính xác thì kết quả là khuôn khổ của chúng ta sẽ được định hình lại như thế nào?
Một vấn đề quan trọng khác có liên quan chặt chẽ đến nghịch lý lai. Cốt lõi của nghịch lý này nằm ở cách chúng ta xử lý sự thay đổi entropy khi khí A và khí B trộn lẫn với nhau. Nếu hai khí hơi khác nhau thì entropy của hệ hỗn hợp sẽ tăng. Và khi chúng giống nhau thì sự thay đổi entropy sẽ biến mất. Điều này đưa chúng ta đến định nghĩa về entropy: nó phụ thuộc ở một mức độ nào đó vào khả năng quan sát và phân biệt của chúng ta. Với tiền đề là không thể phát hiện ra sự khác biệt giữa các chất khí, phương pháp tính entropy trở nên tương đối linh hoạt.
Nhìn chung, Nghịch lý Gibbs và Nghịch lý trộn lẫn nhắc nhở chúng ta về một số sự thật sâu sắc về entropy. Bản chất của entropy có phần chủ quan và việc hiểu một hệ thống cụ thể phụ thuộc vào việc các hạt có thể nhận dạng được hay không. Khi tìm hiểu sâu hơn về những nghịch lý này, chúng ta có thể khám phá ra liệu định nghĩa về entropy có đủ chính xác để mô tả thực sự thế giới vật chất của chúng ta hay không?