Khái niệm văn học toàn cầu từ lâu đã vượt ra khỏi phạm vi văn học quốc gia mà nó ban đầu đề cập đến và đã trở thành tổng thể các tác phẩm đa dạng mà độc giả ngày nay yêu thích. Trước đây, văn học thế giới chủ yếu đề cập đến các tác phẩm kinh điển của văn học Tây Âu, nhưng với sự gia tăng giao lưu văn hóa, lĩnh vực này ngày càng mang tính quốc tế. Ngày nay, độc giả có thể dễ dàng tiếp cận tinh hoa văn học của nhiều nền văn hóa khác nhau thông qua các tác phẩm dịch.
Ý nghĩa thực sự của văn học thế giới nằm ở việc phổ biến và chấp nhận các tác phẩm, chứ không phải ở việc tập hợp các tác phẩm riêng lẻ.
Các học giả thường tin rằng một tác phẩm có thể vượt ra khỏi quốc gia xuất xứ và đi vào phạm vi văn học thế giới chính xác là nhờ vào sự lưu hành của nó trong quá trình dịch thuật. Học giả nổi tiếng David Damrosch đã từng chỉ ra rằng "một tác phẩm đi vào văn học thế giới thông qua một quá trình hai chiều: đầu tiên, nó được đọc như một tác phẩm văn học; thứ hai, nó đi vào một thế giới rộng lớn hơn, vượt ra ngoài ngôn ngữ và nền văn hóa gốc của nó." Quan điểm này nhấn mạnh Ý nghĩa và tác động của tác phẩm văn học trên phạm vi toàn cầu.
Ngoài ra, Venkat Mani cũng nhấn mạnh rằng toàn cầu hóa văn học chủ yếu được thúc đẩy bởi sự chuyển giao thông tin và quá trình này được thúc đẩy nhanh hơn nhờ sự phát triển của văn hóa in ấn. Ông lưu ý rằng sự ra đời của các thư viện đã giúp các nhà xuất bản và hiệu sách in và bán sách với giá cả phải chăng, và những công dân biết chữ có thể có được những tác phẩm này và phổ biến chúng đến nhiều độc giả hơn.
Bối cảnh lịch sửJohann Wolfgang Goethe đã giới thiệu khái niệm văn học thế giới trong một số bài viết vào đầu thế kỷ XIX. Ông đã nói về sự phổ biến và tiếp nhận quốc tế các tác phẩm văn học châu Âu, bao gồm cả những tác phẩm có nguồn gốc ngoài phương Tây. Ông dự đoán rằng trong tương lai, văn học thế giới sẽ thay thế văn học dân tộc và trở thành phương thức sáng tạo văn học chủ yếu. Ông phát biểu vào tháng 1 năm 1827: "Tôi ngày càng tin rằng thơ ca là di sản chung của nhân loại và nó đã bộc lộ sự rực rỡ của mình ở hàng trăm cá nhân ở mọi thời đại và mọi nơi."
"Văn học dân tộc hiện nay là một thuật ngữ tương đối vô nghĩa; thời đại văn học thế giới đang đến gần và mọi người phải nỗ lực thúc đẩy sự ra đời của nó."
Sau khi bước vào thế kỷ 21, cùng với sự phát triển của nghiên cứu văn hóa, phạm vi văn học thế giới cũng có những thay đổi lớn. Trong các tác phẩm của mình, David Damrosch xem văn học thế giới là một quá trình lưu thông và tiếp nhận chứ không chỉ đơn thuần là một tập hợp các tác phẩm. Quan điểm của ông nhấn mạnh rằng chỉ những tác phẩm có thể phát triển mạnh mẽ thông qua bản dịch mới có thể được gọi là văn học thế giới.
Trong nghiên cứu văn học thế giới, Franco Moretti đã đề xuất phương pháp "đọc xa", tập trung vào việc phân tích các mô hình quy mô lớn được tiết lộ thông qua các hồ sơ xuất bản và lịch sử văn học quốc gia. Góc nhìn này trái ngược với cách tiếp cận đọc hiểu truyền thống và chứng minh cách hiểu xu hướng toàn cầu hóa của văn học từ góc nhìn vĩ mô.
"Sự thống nhất dân tộc và những tư tưởng hạn hẹp đang ngày càng trở nên bất khả thi. Sự kết hợp của một số nền văn học quốc gia và địa phương sẽ hình thành nên nền văn học thế giới."
Văn học thế giới ngày nay không chỉ bao gồm các tác phẩm kinh điển từ mọi thời kỳ mà còn bao gồm cả văn học đương đại dành cho độc giả toàn cầu. Với sự kết thúc của Chiến tranh Lạnh và quá trình toàn cầu hóa kinh tế tiếp tục, quá trình toàn cầu hóa văn học lại một lần nữa diễn ra nhanh hơn. Nhiều tuyển tập văn học lớn, chẳng hạn như Norton Anthology of World Literature, đã phát triển từ các tác phẩm Tây Âu và Bắc Mỹ vào năm 1956 thành phiên bản mở rộng vào năm 1995 bao gồm các tác phẩm không phải của phương Tây, thể hiện sự cởi mở của cộng đồng học thuật văn học đối với văn học thế giới.
Phạm vi và định nghĩa của văn học thế giới vẫn đang được thảo luận và các học giả khác nhau có quan điểm khác nhau. Một số học giả cho rằng quá trình dịch thuật thường xóa bỏ sự phong phú về ngôn ngữ của tác phẩm gốc và sức mạnh chính trị mà nó có thể có trong nền văn hóa gốc của nó; những người khác cho rằng ngay cả trong khuôn khổ của văn học thế giới, ngôn ngữ gốc của tác phẩm và bối cảnh cần tiếp tục được chú ý chặt chẽ.
Tất cả những điều này đều liên quan chặt chẽ đến các nghiên cứu văn hóa mới nổi và bối cảnh toàn cầu hóa, trong khi sự đa dạng về địa lý, ngôn ngữ và văn hóa thúc đẩy chúng ta khám phá sâu hơn nền văn học toàn cầu đồng thời xem xét lại ý nghĩa được truyền tải qua các hình thức văn học khác nhau. Vậy, trước nền văn học toàn cầu đa dạng như vậy, độc giả nên hiểu và phản ứng thế nào với những ý tưởng và thách thức mới mà các tác phẩm này mang lại?