Trong tự nhiên, có một đối xứng cơ bản được gọi là đối xứng CPT, kết hợp liên hợp điện tích (C), biến đổi chẵn lẻ (P) và đảo ngược thời gian (T). Định lý CPT khẳng định rằng sự kết hợp của ba phép biến đổi này là sự đối xứng tuyệt đối trong các định luật vật lý. Bài viết này sẽ đi sâu vào tầm quan trọng của tính đối xứng CPT và tác động sâu sắc của nó đối với sự hiểu biết về hoạt động của vũ trụ.
Định lý CPT xuất hiện lần đầu tiên vào năm 1951 trong công trình của nhà vật lý Julian Schwinger, người chủ yếu chứng minh mối liên hệ giữa spin và thống kê. Năm 1954, Gerhart Lüders và Wolfgang Pauli đưa ra một chứng minh rõ ràng hơn, nên định lý này đôi khi được gọi là định lý Lüders–Pauli. Đồng thời, John Stuart Bell cũng độc lập chứng minh định lý này.
"Đối xứng CPT không chỉ là một biểu thức toán học, nó ảnh hưởng sâu sắc đến sự hiểu biết của chúng ta về các hạt cơ bản."
Khi những năm 1950 trôi qua, các nhà khoa học phát hiện ra sự vi phạm đối xứng P gây ra bởi các tương tác yếu, và cũng có những vi phạm rõ ràng về đối xứng C. Sau đó, nghiên cứu về đối xứng CP cũng đi sâu hơn, mặc dù vào cuối những năm 1960, người ta phát hiện ra rằng đối xứng này không tuyệt đối, nghĩa là theo bất biến CPT, đối xứng T cũng có thể bị vi phạm.
Xem xét sự tăng cường Lorentz theo hướng z cố định, có thể được hiểu là sự quay của trục thời gian về phía trục z. Nếu tham số xoay này là số thực thì phép quay 180° sẽ đảo ngược thời gian và hướng z. Những phản xạ không gian như vậy là như nhau ở bất kỳ chiều nào. Trong bối cảnh vật lý hạt cổ điển, lý thuyết Feynman-Stueckelberg đưa ra cách giải thích về phép biến đổi CPT, trong đó phản hạt được xem là chuyển động ngược chiều của hạt tương ứng.
"Nếu có một phiên bản "gương" của vũ trụ, tính đối xứng CPT sẽ cho phép nó tiến hóa theo các định luật vật lý tương tự."
Trong khuôn khổ này, lý thuyết lượng tử hiện tại có thể được mở rộng sang lý thuyết Euclide. Tính chất bất biến Lorentz đảm bảo tính bất biến quay và do đó có thể được sử dụng để chứng minh các tính chất cơ bản của định lý thống kê spin.
Ý nghĩa lớn của sự đối xứng CPT là phiên bản "gương" của vũ trụ có các định luật vật lý giống như của chúng ta. Điều này có nghĩa là nếu một quá trình vật lý vi phạm đối xứng C hoặc đối xứng P thì nó cũng phải đi kèm với sự vi phạm tương ứng về đảo ngược thời gian. Trên thực tế, ba đối xứng này có liên quan với nhau và việc cản trở bất kỳ một đối xứng nào sẽ ảnh hưởng đến hai đối xứng còn lại.
"Tính đối xứng CPT nhắc nhở chúng ta rằng sự vận hành của vũ trụ tuân theo một thể thống nhất sâu sắc, ngay cả trong những sự kiện có vẻ hỗn loạn."
Trong vật lý hiện đại, một ứng dụng quan trọng của định lý CPT là dành cho một số mô hình vật lý hạt nhất định, chẳng hạn như lý thuyết dây, đôi khi dự đoán rằng đối xứng CPT có thể bị phá vỡ. Tuy nhiên, hầu hết các cuộc kiểm tra thực nghiệm về sự vi phạm đối xứng Lorentz đều không tìm thấy bằng chứng thuyết phục nào ủng hộ giả thuyết này.
Khi hiểu biết của chúng ta về vật lý hạt ngày càng sâu sắc hơn, tính đối xứng CPT sẽ tiếp tục là một phần quan trọng của lý thuyết cơ bản. Các thí nghiệm và quan sát trong tương lai sẽ tiếp tục thách thức ranh giới hiểu biết của chúng ta về những sự đối xứng này và có lẽ sẽ tiết lộ tính chất vật lý sâu sắc hơn đằng sau sự đối xứng này. Trên hành trình khoa học đầy thử thách này, chúng ta không thể không đặt câu hỏi, những sự đối xứng này sẽ định hình sự hiểu biết của chúng ta về vũ trụ như thế nào?