Trong chế độ ăn uống hàng ngày của chúng ta, các loại thực phẩm ngũ cốc như bột mì là không thể thiếu. Tuy nhiên, với sự tiến bộ của công nghệ chế biến hiện đại, giá trị dinh dưỡng của các loại ngũ cốc này đã giảm đi, điều này thúc đẩy các biện pháp tăng cường thực phẩm, đặc biệt là bột mì. Tại sao chúng ta cần bổ sung vitamin vào bột mì? Đằng sau vấn đề này là tình trạng thiếu hụt vi chất dinh dưỡng mà hàng tỷ người đang phải đối mặt, không chỉ ảnh hưởng đến sức khỏe của mỗi cá nhân mà còn tác động sâu sắc đến năng suất chung và sự phát triển kinh tế của xã hội.
“Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) và Tổ chức Lương thực và Nông nghiệp (FAO) đã xác nhận rằng hơn 2 tỷ người trên toàn thế giới đang bị ảnh hưởng bởi tình trạng thiếu hụt vi chất dinh dưỡng khác nhau.”
Khái niệm tăng cường vi chất vào thực phẩm đã được các chính phủ và nhà sản xuất thực phẩm sử dụng từ những năm 1920. Mục đích ban đầu là ngăn ngừa tình trạng thiếu hụt chất dinh dưỡng do điều kiện đất đai tại địa phương hoặc hạn chế lương thực chính. Ví dụ, tình trạng thiếu iốt và vitamin A thường gây ra mối đe dọa cho sức khỏe cộng đồng. Vấn đề này ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn theo thời gian, ước tính tình trạng suy dinh dưỡng giết chết từ 3 đến 5 triệu người trên toàn thế giới mỗi năm.
Bột mì mất đi nhiều chất dinh dưỡng trong quá trình chế biến. Để khắc phục tình trạng này, nhiều quốc gia đã ban hành luật yêu cầu bột mì phải được bổ sung một số loại vitamin và khoáng chất cụ thể. Ví dụ, Quy định về Thực phẩm và Dược phẩm của Canada yêu cầu bột mì phải được bổ sung sắt, axit folic, niacin, riboflavin và thiamine. Những chất dinh dưỡng này rất cần thiết cho sự phát triển và tăng trưởng của cơ thể, thiếu hụt chúng có thể dẫn đến còi cọc hoặc mắc bệnh.
"Vitamin là thành phần quan trọng cho sự tăng trưởng và phát triển của cơ thể, và sự thiếu hụt một số loại vitamin nhất định có thể dẫn đến các vấn đề sức khỏe nghiêm trọng."
Nhiều quốc gia trên thế giới đã thực hiện các chương trình tăng cường vi chất vào thực phẩm bắt buộc hoặc tự nguyện. Các quốc gia như Argentina, Colombia và Philippines có yêu cầu pháp lý rõ ràng về hàm lượng dinh dưỡng trong bột mì. Theo Sàn giao dịch dữ liệu tăng cường thực phẩm toàn cầu (GFDX), tổng cộng có 197 quốc gia hiện đang tham gia các chương trình tăng cường thực phẩm. Tất cả các chương trình này đều nhấn mạnh tầm quan trọng của việc chống suy dinh dưỡng.
Mặc dù việc tăng cường dinh dưỡng vào thực phẩm được coi là giải pháp đầy hứa hẹn để cải thiện tình trạng suy dinh dưỡng, nhưng vẫn còn nhiều thách thức. Đầu tiên, tính khả dụng sinh học của các vi chất dinh dưỡng bổ sung không thể được đảm bảo; ví dụ, vitamin được chiết xuất một phần có thể kém hiệu quả hơn vitamin có trong tự nhiên. Ngoài ra, sự kết hợp và tỷ lệ chất dinh dưỡng trong các loại thực phẩm khác nhau có thể không mô phỏng được hoàn toàn trạng thái của thực phẩm tự nhiên.
“Mặc dù việc tăng cường dinh dưỡng vào thực phẩm là một bước quan trọng để giải quyết tình trạng suy dinh dưỡng, nhưng chỉ riêng điều đó thôi là chưa đủ.”
Trước tình trạng thiếu hụt vi chất dinh dưỡng trên toàn cầu, các giải pháp trong tương lai không chỉ đòi hỏi phải tiếp tục tăng cường hàm lượng dinh dưỡng trong thực phẩm mà còn phải cải thiện cơ cấu chế độ ăn và ủng hộ chế độ ăn uống cân bằng. Chỉ bằng cách thúc đẩy sự hợp tác giữa chính phủ và doanh nghiệp và nâng cao nhận thức về sức khỏe cộng đồng thì tác động của tình trạng suy dinh dưỡng mới có thể được giảm thiểu hiệu quả. Liệu có thể đạt được các chính sách nông nghiệp và thực phẩm tích hợp hơn, mang lại lợi ích cho mọi người dân và giảm bớt cuộc khủng hoảng sức khỏe cộng đồng vĩ mô hay không?