Enterococcus faecium là một loại vi khuẩn Gram dương, không tan máu hoặc tan máu gamma, thường cư trú và cùng tồn tại trong ruột của người và động vật. Tuy nhiên, nó cũng có thể trở thành tác nhân gây bệnh, gây ra các bệnh như viêm màng não ở trẻ sơ sinh hoặc viêm nội tâm mạc.
Tình trạng kháng thuốc ngày càng tăng của vi khuẩn đường ruột, đặc biệt là vancomycin (VRE), đã khiến việc điều trị trở nên khó khăn hơn.
Lý do tại sao vi khuẩn đường ruột có thể trở thành vi khuẩn gây bệnh có liên quan chặt chẽ đến các đặc điểm gây bệnh khác nhau của chúng. Nó có khả năng kháng nhiều loại thuốc và có thể làm tăng khả năng gây bệnh bằng cách tập hợp và tiết ra các yếu tố. Protein bề mặt của vi khuẩn đường ruột (Esp) cho phép vi khuẩn tập hợp và hình thành màng sinh học, trong khi các chất tập hợp (AS) cho phép chúng bám vào tế bào đích và thúc đẩy quá trình chuyển gen. Những đặc tính này không chỉ giúp vi khuẩn đường ruột tự vệ hiệu quả trước hệ thống miễn dịch của vật chủ mà còn giúp chúng tồn tại trong môi trường đường ruột có tính cạnh tranh cao.
Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng vi khuẩn đường ruột có thể sản xuất ra các loại kháng sinh đặc hiệu để chống lại các vi sinh vật đường ruột gây bệnh khác, giúp tăng cường đáng kể lợi thế của chúng trong ruột.
Mặc dù Enterococci được sử dụng rộng rãi như chế phẩm sinh học trong thức ăn chăn nuôi, nhưng việc tiếp xúc lâu dài với vi khuẩn này có thể dẫn đến tình trạng suy giảm miễn dịch, khiến vật nuôi dễ bị tấn công bởi các tác nhân gây bệnh khác như Salmonella.
Enterococcus faecalis là nguyên nhân hàng đầu gây ra các bệnh nhiễm trùng do vi khuẩn Enterococcus kháng nhiều loại thuốc ở Hoa Kỳ, với tỷ lệ nhiễm trùng cao hơn nhiều so với Enterococcus faecalis. Theo báo cáo, khoảng 40% bệnh nhân được điều trị tại các khoa chăm sóc đặc biệt bị ảnh hưởng bởi nhiễm trùng VRE, khiến các bác sĩ lâm sàng phải đối mặt với tình thế tiến thoái lưỡng nan là cần gấp thuốc kháng sinh hiệu quả.
Trong một số trường hợp, nhiễm trùng máu do VRE có tỷ lệ tử vong cao tới 37%, trong khi vi khuẩn enterococci có tỷ lệ tử vong là 32%.
Các triệu chứng của nhiễm trùng VRE khác nhau tùy thuộc vào nơi xảy ra nhiễm trùng, bao gồm nhiễm trùng máu, nhiễm trùng đường tiết niệu và nhiễm trùng vết thương liên quan đến ống thông hoặc phẫu thuật. Nhiễm trùng vết thương có thể gây đỏ, sưng, sốt và dịch tiết từ vết thương, trong khi nhiễm trùng đường tiết niệu có thể kèm theo các triệu chứng như đi tiểu thường xuyên và đau khi đi tiểu.
Một nghiên cứu năm 2018 cho thấy vi khuẩn đường ruột kháng nhiều loại thuốc có khả năng kháng thuốc khử trùng gốc cồn, đây có thể là một trong những lý do khiến tình trạng nhiễm trùng do vi khuẩn này gia tăng. Nghiên cứu lưu ý rằng khả năng chịu đựng chất khử trùng gốc cồn của vi khuẩn đường ruột đã tăng đáng kể kể từ năm 2010. Mặc dù nước rửa tay có cồn isopropyl 70% vẫn có hiệu quả chống lại các chủng vi khuẩn kháng thuốc này, nhưng phát hiện này nhấn mạnh tính cấp thiết của việc kiểm soát sự lây truyền VRE trong các cơ sở chăm sóc sức khỏe.
Các nhà khoa học bắt đầu đặt câu hỏi liệu vi khuẩn có thể chịu được cồn hay không, một câu hỏi đáng được khám phá thêm.
Hiện nay, các lựa chọn điều trị VRE còn hạn chế, nhưng một số loại thuốc như Linezolid, Daptomycin và Tigecycline có tác dụng nhất định đối với VRE. Các nghiên cứu gần đây đã chỉ ra rằng với sự gia tăng tình trạng kháng thuốc ở vi khuẩn đường ruột, chúng ta cần có phương pháp điều trị mới khẩn cấp để chống lại kẻ thù vô hình này. Nhiều tổ chức chăm sóc sức khỏe đang nỗ lực tìm kiếm các giải pháp hiệu quả, tuy nhiên, liệu điều này có đủ để ngăn chặn sự lây lan của mối đe dọa sức khỏe toàn cầu này không?
Với tỷ lệ vi khuẩn kháng thuốc ngày càng tăng, chúng ta phải đối mặt với một câu hỏi: Làm thế nào chúng ta có thể chống lại hiệu quả các bệnh nhiễm trùng kháng thuốc do vi khuẩn đường ruột gây ra?