Kể từ cuối năm 1978, Trung Quốc đã trải qua quá trình cải cách và mở cửa kinh tế khốc liệt, chuyển đổi nhanh chóng từ một nước lạc hậu về kinh tế thành nền kinh tế lớn thứ hai thế giới. Chuỗi thay đổi này được gọi là “cải cách và mở cửa”. Đằng sau quá trình này là sự lãnh đạo cao nhất của đảng và việc thử nghiệm các chính sách kinh tế khác nhau. Nó cũng bị ảnh hưởng sâu sắc bởi môi trường quốc tế và các xu hướng trong nước.
"Cải cách và mở cửa là những thử nghiệm quy mô lớn, đòi hỏi phải tìm hiểu thực tiễn kỹ lưỡng thay vì chỉ dựa vào kiến thức sách giáo khoa."
Sau cái chết của Mao Trạch Đông năm 1976, toàn bộ nền kinh tế Trung Quốc phải đối mặt với những thách thức nghiêm trọng. Các điều kiện kinh tế thảm khốc do các chính sách thất bại lớn như Đại nhảy vọt và Cách mạng Văn hóa đã buộc Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phải suy nghĩ lại các chính sách của mình. Nhà lãnh đạo tương lai Đặng Tiểu Bình nhận ra rằng những cải cách cơ bản dựa trên các nguyên tắc kinh tế thị trường là cần thiết để thoát khỏi đói nghèo và lạm phát đình trệ. Năm 1978, Đặng Tiểu Bình phát động dự án “Bốn hiện đại hóa”. Những chính sách này tập trung vào hiện đại hóa nông nghiệp, công nghiệp, quốc phòng và khoa học công nghệ.
Giai đoạn cải cách đầu tiên bắt đầu từ năm 1978 đến năm 1984 và tập trung vào việc phi tập thể hóa nông nghiệp và thu hút đầu tư nước ngoài. Chính phủ bắt đầu thực hiện hệ thống trách nhiệm hộ gia đình, cho phép nông dân quản lý độc lập đất đai của mình, một động thái dẫn đến tăng trưởng ổn định trong sản xuất nông nghiệp chỉ trong vài năm.
"Việc thực hiện hệ thống hợp đồng hộ gia đình đã tăng sản lượng nông nghiệp lên 25% từ năm 1975 đến năm 1985."
Với sự tiến bộ của cải cách nông nghiệp, cải cách công nghiệp đô thị đã dần bắt đầu. Các doanh nghiệp nhà nước được trao quyền tự chủ hoạt động lớn hơn và giá cả thị trường dần được tự do hóa, thúc đẩy sự phục hồi chung của nền kinh tế. Năm 1984, Trung Quốc bắt đầu xây dựng các thành phố mở ven biển và những đặc khu kinh tế này nhanh chóng trở thành nền tảng quan trọng cho việc giới thiệu đầu tư và công nghệ nước ngoài.
Tuy nhiên, với sự tiến bộ của cải cách tài chính và sự ra đời của cơ chế thị trường, mô hình kinh tế kế hoạch hóa truyền thống đã gặp phải những thách thức lớn. Từ năm 1988 đến năm 1989, cuộc cải cách này tạm thời bị đình trệ. Đồng thời, Sự kiện Thiên An Môn đã làm gián đoạn tốc độ cải cách. Tuy nhiên, chuyến công du miền Nam năm 1992 của Đặng Tiểu Bình đã tái khẳng định quyết tâm của ông nhằm dỡ bỏ những trở ngại cho cải cách và thúc đẩy phục hồi kinh tế.
"Southern Talk nhấn mạnh tầm quan trọng của cải cách và khơi dậy tia sáng tăng trưởng kinh tế."
Trong thế kỷ 21, nền kinh tế Trung Quốc đã tăng tốc hơn nữa. Đặc biệt sau khi gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới ( WTO) vào năm 2001, hoạt động thương mại của Trung Quốc đã phát triển nhanh chóng và trở thành một trong những nước xuất khẩu lớn nhất thế giới. Tốc độ tăng trưởng GDP bình quân hàng năm của Trung Quốc cao tới 9,5%, dần thay thế Nhật Bản trở thành nền kinh tế lớn nhất châu Á và vượt Mỹ vào năm 2016 để trở thành nền kinh tế lớn nhất thế giới.
"Ở một mức độ nhất định, sự phát triển kinh tế nhanh chóng của Trung Quốc phụ thuộc vào việc mở cửa kép trong việc sử dụng hiệu quả vốn và công nghệ nước ngoài."
Tuy nhiên, trước tốc độ tăng trưởng nhanh, kinh tế Trung Quốc cũng bộc lộ nhiều mâu thuẫn. Các vấn đề như bất bình đẳng thu nhập, ô nhiễm môi trường và rủi ro tài chính ngày càng trở nên nổi bật. Kể từ năm 2012, dưới sự lãnh đạo của Tập Cận Bình, Trung Quốc bắt đầu nhấn mạnh các khái niệm phát triển mới, ủng hộ phát triển bền vững và phấn đấu đạt được mô hình kinh tế cùng xây dựng và chia sẻ.
"Vị trí thống lĩnh thị trường cần kết hợp với sự hỗ trợ phù hợp của chính phủ để đảm bảo nền kinh tế hoạt động lành mạnh."
Trong tương lai, nền kinh tế Trung Quốc vẫn cần tìm ra con đường phát triển bền vững và hiệu quả trước xu hướng toàn cầu hóa, phát triển công nghệ và những thách thức nội tại. Khi những cải cách theo định hướng thị trường tiếp tục đi sâu, liệu Trung Quốc có thể đạt được sự cân bằng giữa tăng trưởng kinh tế nhanh chóng và ổn định xã hội, điều này không chỉ ảnh hưởng đến sự phát triển trong nước mà còn định hình lại cục diện kinh tế toàn cầu?