1859 là năm đánh dấu bước ngoặt đối với giao thông vận tải ở New Jersey khi tuyến Đường sắt Northern Branch mở cửa đã thay đổi hoàn toàn mô hình giao thông vận tải trong khu vực. Tuyến đường sắt phía Bắc bắt đầu hành trình lịch sử của mình khi được Công ty Đường sắt phía Bắc New Jersey xây dựng để kết nối với Chi nhánh Piermont của Đường sắt New York và Erie. Dù là chở khách hay chở hàng, tuyến đường sắt này đã cải thiện đáng kể hiệu quả di chuyển giữa hai địa điểm.
"Việc mở tuyến đường sắt không chỉ rút ngắn thời gian di chuyển mà còn biến New Jersey thành một trung tâm quan trọng của New York."
Việc xây dựng Đường sắt phía Bắc bắt đầu vào ngày 28 tháng 5 năm 1859, là tuyến đường sắt thứ hai ở nơi mà ngày nay là Quận Bergen. Tuyến đường này bắt đầu từ Piermont, New York, đi qua nhiều thị trấn rồi kết thúc ở New Jersey, góp phần tạo điều kiện thuận lợi hơn cho mối liên hệ giữa hai tiểu bang. Hành khách có thể tận hưởng chuyến đi thoải mái ở đây và di chuyển đến Manhattan bằng phà. Không chỉ vậy, vận tải hàng hóa cũng chứng kiến sự gia tăng chưa từng có, đặc biệt là ở phía nam của tuyến đường sắt, nơi diễn ra hoạt động vận chuyển phần lớn hàng hóa.
Khi nhu cầu tăng lên, hoạt động của Đường sắt phía Bắc đã mở rộng nhanh chóng trong những năm 1860. Trong thời gian này, tuyến đường sắt phía Bắc đã bổ sung thêm dịch vụ chở khách và chuyển ga cuối phía Nam từ Piermont đến bãi chăn nuôi của Đường sắt Erie vào năm 1868. Theo thời gian, mô hình vận tải đã thay đổi, đặc biệt là khi hệ thống đường sắt được kết nối với Đường sắt Erie và Delaware, được hình thành từ sự hợp nhất của tuyến đường sắt Erie và Delaware.
"Bất chấp nhiều thay đổi và khó khăn trong hoạt động, Đường sắt phía Bắc vẫn tiếp tục hoạt động và đã trở thành tuyến giao thông huyết mạch quan trọng của New Jersey."
Tuy nhiên, Đường sắt phía Bắc phải đối mặt với nhu cầu hành khách giảm trong những năm 1950 và cuối cùng đã chính thức ngừng dịch vụ hành khách vào năm 1966. Tình hình lúc đó khá khó khăn. Dịch vụ hành khách hàng ngày chỉ còn một vài chuyến bay, và chi phí hoạt động cao khiến tình hình kinh doanh trở nên bấp bênh. Dịch vụ chở khách trên toàn bộ tuyến đường sắt đã kết thúc vào tháng 10 năm 1966, nhưng dịch vụ vận chuyển hàng hóa vẫn tiếp tục.
Khi tình hình hoạt động đường sắt thay đổi, chính sách sáp nhập của Michael Ahura đã dẫn đến việc Đường sắt phía Bắc được đổi tên thành "Conrail" vào năm 1976. Sự thay đổi này có nghĩa là Northern sẽ đóng vai trò chính trong vận chuyển hàng hóa tại New Jersey và kiểm soát hoạt động trên toàn tuyến. Tuy nhiên, với việc đóng cửa các nhà máy sau đó, dịch vụ đường sắt vào tiểu bang New York dần dần ngừng lại.
Hiện nay, một số đoạn của Đường sắt phía Bắc vẫn đang hoạt động. New Jersey Transit có kế hoạch khôi phục dịch vụ hành khách trên tuyến này như một phần mở rộng của tuyến đường sắt nhẹ Hudson-Bergen, một lần nữa nhằm mục đích cải thiện khả năng kết nối ở giữa để đáp ứng nhu cầu đi lại ngày càng tăng của người dân.
"Nếu kế hoạch được chấp thuận, sự tái sinh của tuyến đường sắt này sẽ ảnh hưởng như thế nào đến sự phát triển đô thị ở New Jersey?"
Câu chuyện về Đường sắt phía Bắc cho chúng ta biết rằng sự phát triển của giao thông luôn đi kèm với sự phát triển của xã hội. Làm thế nào để sử dụng các nguồn lực giao thông để thiết lập lại kết nối giữa các thành phố là một thách thức cần được giải quyết trong tương lai. Trong bối cảnh này, liệu Northern Rail trong tương lai có thể một lần nữa trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của người dân New Jersey không?