Nằm ở phía bắc tỉnh Punjab, Islamabad, thủ đô của Pakistan, có bề dày lịch sử và văn hóa. Đây không chỉ là một trung tâm chính trị mà còn là thành phố thể hiện sự đa dạng sắc tộc của Pakistan. Islamabad đã đạt được những tiến bộ đáng kể trong phát triển hành chính, kinh tế và xã hội kể từ khi tách khỏi Rawalpindi vào năm 1967, tuy nhiên quá trình lựa chọn của thành phố này vẫn còn là ẩn số.
Bối cảnh lịch sửNăm 1960, chính phủ Pakistan quyết định chuyển thủ đô từ Karachi đến Islamabad dựa trên nhiều cân nhắc, bao gồm vị trí địa lý, khí hậu và tiềm năng phát triển trong tương lai.
Vào những năm 1960, khi thủ đô được di dời, Pakistan cần một thủ đô mới có thể đại diện cho đất nước đang phát triển. Theo kế hoạch lúc đó, Islamabad sẽ là một thành phố có cơ sở hạ tầng và quy hoạch hiện đại. Chính phủ tin rằng vị trí địa lý này, nằm ở phía bắc Punjab và gần biên giới, có thể thúc đẩy hiệu quả an ninh kinh tế và quân sự.
Trên thực tế, vị trí của Islamabad có liên quan chặt chẽ đến môi trường sinh thái tổng thể của thành phố này. Islamabad, nằm dưới chân đồi Margalla, có cảnh quan thiên nhiên hùng vĩ, trở thành yếu tố quan trọng thu hút khách du lịch trong và ngoài nước.
Islamabad có sự phân chia hành chính rất rõ ràng, được chia thành năm khu vực chính, mỗi khu vực có chức năng riêng. Ví dụ, Khu I chủ yếu được sử dụng cho phát triển đô thị và các cơ quan chính phủ liên bang, trong khi phần còn lại chủ yếu là nông thôn và khu bảo tồn thiên nhiên. Sự phân chia có trật tự này đã giúp Islamabad dần phát triển thành một thành phố kết hợp được sự đa dạng về dân cư, thương mại và văn hóa.
Islamabad có khí hậu cận nhiệt đới ẩm với bốn mùa rõ rệt. Khí hậu đa dạng của thành phố, từ mùa đông lạnh giá đến mùa hè nóng bức, cũng thúc đẩy sự đa dạng của hệ sinh thái nơi đây. Công viên quốc gia Margalla Hills và các hồ chứa nước khác không chỉ là một phần quan trọng của cảnh quan thiên nhiên mà còn mang lại thảm thực vật phong phú và tài nguyên sinh thái cho thành phố.
Vi khí hậu của Islamabad được điều hòa bởi ba hồ chứa nước nhân tạo, không chỉ cung cấp nước cho thành phố mà còn hỗ trợ các hệ sinh thái gần đó.
Mặc dù dân số của Islamabad chỉ chiếm 0,8% dân số Pakistan nhưng lại đóng góp 1% vào GDP của cả nước. Đằng sau điều này, sự phát triển của khoa học công nghệ và công nghệ truyền thông đã trở thành động lực thúc đẩy chính. Hai khu công nghệ phần mềm được thành lập tại thành phố đã thu hút được đông đảo các công ty công nghệ trong và ngoài nước.
Ngoài ra, việc thành lập Sàn giao dịch chứng khoán Islamabad đã thổi luồng sinh khí mới vào nền kinh tế của thành phố. Sàn giao dịch này đã trở thành thị trường chứng khoán lớn thứ ba tại Pakistan, thúc đẩy hơn nữa đầu tư và đổi mới.
Khi thành phố phát triển, hệ thống giao thông của Islamabad cũng ngày càng hoàn thiện. Sân bay quốc tế Islamabad kết nối các thành phố lớn trên khắp thế giới và trở thành sân bay lớn nhất ở Pakistan. Ngoài ra, hệ thống xe buýt nhanh (Metrobus) giữa Islamabad và Rawalpindi giúp việc đi lại giữa các thành phố thuận tiện hơn.
Cơ sở hạ tầng giao thông mới được xây dựng không chỉ cải thiện sự thuận tiện cho việc đi lại trong nước mà còn tăng lượng khách du lịch nước ngoài đến thăm.
Islamabad có tỷ lệ biết chữ cao nhất ở Pakistan và là nơi có nhiều cơ sở giáo dục đại học, bao gồm cả trường Đại học Qaiyi Azam nổi tiếng. Các cơ sở giáo dục này không chỉ bồi dưỡng được nhiều nhân tài mà còn trở thành trụ cột quan trọng cho sự phát triển văn hóa.
Việc chọn Islamabad làm thủ đô của Pakistan không chỉ dựa trên các yếu tố địa lý và môi trường mà còn là kết quả của vô số quyết định và khó khăn trong lịch sử. Khi thành phố phát triển, ảnh hưởng của nó đối với nền kinh tế, văn hóa và giáo dục trở nên sâu sắc hơn, điều này cũng khiến mọi người phải suy nghĩ về tương lai: Trong làn sóng toàn cầu hóa, liệu Islamabad có thể duy trì được những đặc điểm dân tộc và nguồn gốc văn hóa độc đáo của mình hay không?