Mũ bảo hiểm là một thiết bị bảo vệ, chủ yếu dùng để bảo vệ đầu, đặc biệt là phần đầu, có ý nghĩa rất lớn trong việc bảo vệ não. Từ mũ bảo hiểm có nguồn gốc từ từ tiếng Anh cổ "helm", có nghĩa là vật bảo vệ đầu. Từ trán của các chiến binh đến lễ hội ở Đài Loan, mũ bảo hiểm không chỉ có tác dụng bảo vệ mà còn đóng vai trò quan trọng trong các nghi lễ văn hóa. Ví dụ, mũ bảo hiểm của cảnh sát Anh đã trở thành một biểu tượng.
Mũ bảo hiểm chiến đấu mà binh lính đội thường được làm bằng Kevlar hoặc các loại sợi tổng hợp nhẹ khác.
Cùng với thời gian, thiết kế mũ bảo hiểm ngày càng đa dạng. Việc sử dụng mũ bảo hiểm ngày càng phổ biến trong thể thao, xây dựng, hàng không và các công việc nguy hiểm khác. Sau khi bước vào những năm 1990, hầu hết mũ bảo hiểm bắt đầu sử dụng vật liệu nhựa hoặc nhựa và sử dụng sợi gia cố để cải thiện khả năng bảo vệ.
Ở Anh vào thế kỷ 18 và 19, một số người đi nghỉ dưỡng đã sử dụng mũ bảo hiểm làm từ rơm và cây dương xỉ đan vào nhau. Mũ bảo hiểm bằng da và gỗ xuất hiện vào giữa thế kỷ 19 dần trở thành loại mũ chính thống dùng trong quân sự. Trong Thế chiến thứ nhất, Pháp phát triển mũ bảo hiểm Adrian, Anh phát triển mũ bảo hiểm Brodie và Đức sản xuất mũ bảo hiểm Stahlhelm.
Vào đầu thế kỷ 20, lính máy bay và xe tăng thường đội mũ bảo hiểm bằng da để tăng cường độ an toàn.
Khi công nghệ phát triển, mũ bảo hiểm bắt đầu được thiết kế theo nhu cầu và ứng dụng cụ thể. Các vật liệu phổ biến cho mũ bảo hiểm hiện đại bao gồm sợi lanh và các vật liệu tổng hợp khác, giúp mũ bảo hiểm nhẹ và có khả năng chống va đập tốt.
Có nhiều loại mũ bảo hiểm, và những chiếc mũ bảo hiểm ban đầu chủ yếu được sử dụng cho mục đích quân sự. Một số có tính chất nghi lễ hơn. Ví dụ: mũ sắt Corinthian cổ đại và mũ sắt Gairy của La Mã rất phổ biến trong giới phù thủy và quý tộc. Nhiều loại mũ sắt bằng kim loại được phát triển vào thời Trung Cổ, chẳng hạn như mũ champlevé, mũ baskin, mũ có miệng ếch và mũ có chóp.
Trong thời chiến, nhu cầu về mũ bảo hiểm của quân đội đã thúc đẩy việc sử dụng rộng rãi mũ bảo hiểm bằng kim loại.
Vào thời Trung cổ, các thiết kế huy hiệu thường bao gồm khiên và mũ sắt. Những huy hiệu này không chỉ là biểu tượng của cấp bậc và danh dự mà còn là biểu tượng cho bản sắc của chiến binh. Từ năm 1587 đến năm 1615, việc trưng bày mũ sắt có cấp bậc khác nhau đã trở thành chuẩn mực phổ biến.
Theo truyền thống huy hiệu của Anh, chiếc mũ bảo hiểm cao quý nhất là mũ có viền vàng, trong khi mũ bảo hiểm của hiệp sĩ được làm bằng thép, thể hiện sự khác biệt giữa các tầng lớp khác nhau.
Sau khi bước vào thế kỷ 21, thiết kế mũ bảo hiểm ngày càng trở nên chuyên nghiệp hơn, đáp ứng được nhiều nhu cầu thể thao và nơi làm việc. Những chiếc mũ bảo hiểm như SPECTRA của Pháp, MARTE của Tây Ban Nha và PASGT (Kevlar) của Mỹ đã trở thành trang bị không thể thiếu đối với những người lính hiện đại.
Trong thế giới đua xe chuyên nghiệp, mũ bảo hiểm đua xe không chỉ nhẹ mà còn có hệ thống hỗ trợ để đảm bảo an toàn.
Mũ bảo hiểm ngày nay ngày càng đa dạng hơn, từ mũ bảo hiểm an toàn khi chơi thể thao đến mũ bảo hiểm an toàn tại công trường xây dựng, tất cả đều cho thấy mối liên hệ giữa tiến bộ công nghệ và thiết kế. Nếu không phát triển mũ bảo hiểm, liệu tính mạng của binh lính và vận động viên có thể được bảo vệ hiệu quả không?