Chính trị bản sắc, được định nghĩa là hành động chính trị dựa trên các bản sắc cụ thể (như chủng tộc, giới tính, tôn giáo và hoàn cảnh xã hội), đã thay đổi nhận thức của chúng ta về công lý và bình đẳng xã hội. Thuật ngữ này xuất hiện lần đầu tiên vào những năm 1970, nhưng câu chuyện và những thay đổi văn hóa đằng sau nó lại ít được biết đến.
“Chính trị bản sắc cho phép xã hội hiểu rõ hơn các hình thức áp bức khác nhau dựa trên nhân khẩu học.”
Với sự trỗi dậy của các phong trào xã hội vào những năm 1970, chính trị bản sắc đã được định nghĩa lại và phát triển. Nhiều nhà hoạt động bắt đầu sử dụng danh tính của mình để bày tỏ sự bất công và bất bình đẳng mà họ phải chịu đựng. Tuy nhiên, cách tiếp cận này cũng gây ra nhiều tranh cãi.
“Việc huy động chính trị dựa trên sự xác nhận danh tính dẫn đến sự phân phối lại hời hợt nhưng không thách thức được hiện trạng.”
Ví dụ, một số người theo chủ nghĩa xã hội cho rằng chính trị bản sắc tập trung vào các vấn đề mà bản sắc cá nhân phải đối mặt trong khi bỏ qua những bất bình đẳng rộng lớn hơn do giai cấp kinh tế gây ra. Quan điểm này cho rằng trọng tâm của chính trị nên quay trở lại với những thay đổi toàn diện trong hệ thống kinh tế thay vì chỉ từ góc độ bản sắc.
“Chính trị bản sắc thường dẫn đến sự tái sản xuất và tái xuất hiện các khái niệm bản chất về bản sắc.”
Ví dụ, bản sắc của phụ nữ da đen không chỉ là kết quả của sự áp bức chủng tộc mà họ còn bị ngược đãi bởi sự phân biệt giới tính. Bản sắc phức tạp này khiến cho trải nghiệm của họ trở thành trọng tâm trong các cuộc thảo luận về chính trị bản sắc.
“Nhiều người ủng hộ đương đại cho rằng chính trị bản sắc giúp làm nổi bật những trải nghiệm của những người phải đối mặt với sự áp bức có hệ thống.”
Vào những năm 1970, nhiều phụ nữ, đặc biệt là phụ nữ da màu, bắt đầu đặt câu hỏi về tính thống nhất của cái gọi là "trải nghiệm của phụ nữ". Mong muốn có nhiều tiếng nói khác nhau đã dẫn đến sự đa dạng hóa các tiếng nói, đặc biệt là vào thời điểm phong trào dân quyền được kết hợp với phong trào nữ quyền.
“Nền chính trị sâu sắc và mạnh mẽ nhất trong cuộc đấu tranh của chúng ta đến từ bản sắc của chúng ta, chứ không phải từ công việc chấm dứt sự áp bức của người khác.”
Tuy nhiên, tính đa dạng của chính trị bản sắc cũng đã làm dấy lên những cuộc tranh luận mới về cách tìm ra tiếng nói chung giữa các bản sắc khác nhau và hợp tác hiệu quả. Ví dụ, các chính trị gia có thể thúc đẩy mối liên kết giữa các nhóm như thế nào trong khi vẫn nhấn mạnh bản sắc và cùng nhau đấu tranh chống lại những bất công lớn hơn về mặt cấu trúc?
"Việc sử dụng chính trị bản sắc như một công cụ là để thách thức những khuôn mẫu và hạn chế mà thế giới bên ngoài áp đặt lên chúng ta."
Trong môi trường chính trị luôn thay đổi, chính trị bản sắc vẫn là chủ đề được tranh luận và thực hành nhiều nhất. Các thế hệ tương lai sẽ nhìn nhận mối giao thoa giữa bản sắc và quyền lực như thế nào?