Trong thế giới sinh học phân tử, vai trò của các phân tử đường thường bị đánh giá thấp. Hầu hết mọi người chỉ xem đường trong chế độ ăn uống của họ như một nguồn năng lượng hoặc chất tạo ngọt. Tuy nhiên, khi chúng ta đi sâu hơn vào cơ chế của tế bào, chúng ta thấy rằng thành phần cấu tạo nên đường, glycan, đóng vai trò cực kỳ quan trọng. Các phân tử này, bao gồm nhiều đơn vị đường, không chỉ ảnh hưởng đến cấu trúc và chức năng của tế bào mà còn đóng vai trò không thể thiếu trong nhiều quá trình sinh học.
Glycan là polyme được tạo thành từ các monosaccarit liên kết với nhau bằng liên kết glycosid, thường được tạo thành từ các chuỗi đường liên kết O hoặc N.
Glycan có nhiều cấu trúc khác nhau, bao gồm oligosacarit đồng dạng và dị dạng, thậm chí có cả cấu trúc tuyến tính hoặc phân nhánh. Chúng thường nằm trên bề mặt tế bào, tương tác với môi trường ngoại bào và các tế bào khác. Các loại glycan phổ biến nhất được chia thành hai loại: glycan liên kết N và glycan liên kết O. Mỗi loại đóng vai trò khác nhau trong chức năng sinh lý của tế bào, đặc biệt là trong quá trình gấp protein, truyền tín hiệu tế bào và phản ứng miễn dịch.
Đường liên kết N được hình thành bằng cách liên kết với nguyên tử nitơ của axit amin asparagine. Quá trình này xảy ra trong lưới nội chất. Cấu trúc cốt lõi của Glycan bao gồm 14 monosaccharide, bao gồm 3 glucose, 9 mannose và 2 N-acetyl glucosamine.
Các loại đường liên kết N không chỉ đóng vai trò quan trọng trong việc gấp protein một cách chính xác mà còn rất cần thiết cho quá trình truyền tín hiệu tế bào và chức năng của hệ thống miễn dịch.
Khi một đường liên kết N được gắn vào chuỗi peptide mới hình thành, cấu trúc này thường trải qua một loạt các phản ứng xử lý liên quan đến việc loại bỏ nhiều đơn vị đường, đặc biệt là glucose. Sự biến đổi và biểu hiện của loại đường này rất quan trọng đối với hoạt động bình thường của tế bào, đặc biệt là trong việc điều chỉnh phản ứng miễn dịch của tế bào. Ví dụ, Glycan bất thường được biểu hiện trên bề mặt tế bào khối u được các tế bào tiêu diệt tự nhiên nhận diện, cho thấy tế bào đó có thể là tế bào ung thư.
Các loại đường liên kết O hoạt động như những lá cờ trên bề mặt hệ thống miễn dịch, cho phép các tế bào miễn dịch xâm nhập chính xác vào mô thích hợp để phản ứng với nhiễm trùng.
So với đường liên kết N, trình tự của đường liên kết O ngẫu nhiên hơn, khiến chúng có chức năng hơn và đa dạng hơn trong tế bào. Đường liên kết O cũng có trong một lượng lớn mucin, rất cần thiết cho sự hình thành hệ vi khuẩn đường ruột và duy trì hệ vi khuẩn đường ruột bình thường.
Một phân tử carbohydrate quan trọng khác là glycosaminoglycan (GAG), một loại polyme đặc biệt thường bao gồm các liên kết xen kẽ của đường amino và axit uric. Các GAG, chẳng hạn như heparin và chondroitin, chủ yếu được tìm thấy trong ma trận ngoại bào, nơi chúng góp phần hỗ trợ cấu trúc và tương tác giữa các tế bào. Các phân tử đường này cũng đóng vai trò quan trọng trong quá trình truyền tín hiệu tế bào.
Mặc dù tầm quan trọng của glycan đối với chức năng tế bào ngày càng được công nhận, nhưng trong các nghiên cứu trước đây, chúng thường bị bỏ qua. Nhiều nhà nghiên cứu đang phát triển khoa học về glycosyl hóa, một lĩnh vực tập trung vào cấu trúc và chức năng của glycan, dự kiến sẽ mang lại những tiến bộ đột phá trong nhiều lĩnh vực, bao gồm y học, sản xuất năng lượng và khoa học vật liệu.
Sự phát triển của khoa học về glyco không chỉ có thể khám phá ra những quy luật cơ bản của sự sống mà còn có tiềm năng làm thay đổi hoàn toàn sự hiểu biết và cách điều trị bệnh tật của chúng ta.
Trong nghiên cứu về glycan, chúng ta đã thấy những cải tiến trong các công nghệ như phân tích khối lượng độ phân giải cao và sắc ký lỏng hiệu suất cao, cho phép các nhà nghiên cứu phát hiện chính xác hơn cấu trúc và tính chất của đường. Từ năm 2012, nhiều quốc gia đã bắt đầu chú ý đến khoa học glycosyl hóa và mở rộng ứng dụng của nó trong nghiên cứu.
Vậy, Glycans có thể mang lại cho chúng ta những hiểu biết bất ngờ nào khi nói đến việc hiểu được sự phức tạp của tế bào?