Ngày nay, khi nghiên cứu di truyền ngày càng đi sâu, hiểu biết của chúng ta về các bệnh phức tạp không còn chỉ dựa vào cách tiếp cận "kiểu hình trước" truyền thống nữa. Thay vào đó, sự chuyển dịch sang chiến lược dựa trên kiểu gen đã bắt đầu thay đổi quan điểm của chúng ta về quá trình sinh bệnh của bệnh tật. Cách tiếp cận như vậy không chỉ tránh được những thành kiến ban đầu về kiểu hình mà còn đưa ra những hiểu biết mới về nhiều loại bệnh phức tạp, một quá trình đặc biệt quan trọng đối với các nhóm dân tộc cụ thể như Phần Lan.
Khái niệm về phương pháp tiếp cận kiểu gen đầu tiên có thể bắt nguồn từ nghiên cứu di truyền tế bào sớm. Mãi cho đến khi phát hiện ra trisomy 21 vào năm 1960, con người mới hiểu được mối quan hệ giữa gen và kiểu hình. Từ những năm 1960 đến những năm 1990, các kỹ thuật di truyền tế bào như nhuộm nhiễm sắc thể và lai tại chỗ không chỉ giúp xác định các biến thể di truyền mà còn tiết lộ mối liên hệ của chúng với kiểu hình lâm sàng.
Bản chất của các bệnh phức tạp khiến cho các nghiên cứu dịch tễ học trở nên khó khăn vì chúng thường có nhiều yếu tố.
Hầu hết các bệnh phức tạp đều liên quan đến tác động kết hợp của nhiều gen, thường nhỏ hơn so với tác động của các bệnh do một gen gây ra. Hơn nữa, kiểu hình đa dạng và mức độ biểu hiện khác nhau của các căn bệnh phức tạp này khiến các nhà nghiên cứu khó xác định được gen hoặc biến thể cụ thể gây ra bệnh. Khi nhận thức về những thách thức này ngày càng tăng, các bác sĩ lâm sàng đã bắt đầu tìm kiếm những cách mới để phân loại các bệnh di truyền dựa trên kiểu gen phổ biến.
Một số phương pháp được sử dụng trong phương pháp kiểu gen đầu tiên bao gồm các bước sau:
Các bước này thường được thực hiện sau khi phân tích kiểu gen bằng phương pháp giải trình tự thế hệ tiếp theo, cung cấp dữ liệu chính xác hơn cho các phân tích sâu hơn.
Việc xác định kiểu gen cho phép chúng ta tìm hiểu sâu hơn về nguồn gốc di truyền của bệnh tật, đặc biệt là ở những quần thể như Phần Lan.
Phương pháp tiếp cận kiểu gen đã cho thấy giá trị đặc biệt trong việc chẩn đoán các bệnh hiếm gặp và xác định mối liên hệ giữa kiểu gen và kiểu hình đối với các bệnh mới. Ví dụ, một nghiên cứu năm 2014 về dân số Phần Lan cho thấy do sự cô lập tương đối của dân số Phần Lan và tình trạng tắc nghẽn dân số mà họ gặp phải, các biến thể gây bệnh có tần suất cao hơn ở một khu vực nhỏ. Phát hiện này mang lại cơ hội quan trọng để khám phá mối liên hệ giữa kiểu gen và kiểu hình trong quần thể này.
Ưu điểm của phương pháp tiếp cận kiểu gen trước tiên bao gồm phân loại các trường hợp tốt hơn, phát hiện mối liên hệ sâu sắc hơn giữa gen và kiểu hình, đồng thời giúp xác định các biểu hiện bất thường của bệnh. Khi công nghệ giải trình tự gen phát triển hơn nữa, phương pháp này sẽ trở nên hiệu quả hơn.
Tuy nhiên, phương pháp tiếp cận dựa trên kiểu gen không hoàn hảo. Cách tiếp cận này có thể hạn chế việc giải thích chính xác các biến thể trong một số trường hợp do kiểu hình thay đổi theo thời gian. Do đó, nghiên cứu theo chiều dọc liên tục đặc biệt quan trọng để đảm bảo rằng hiểu biết của chúng ta về mối liên hệ giữa kiểu gen và kiểu hình luôn được cập nhật.
Phần kết luậnTóm lại, sự xuất hiện của các phương pháp phân tích kiểu gen đầu tiên mang đến góc nhìn mới để hiểu các bệnh phức tạp, đặc biệt là trong nghiên cứu các quần thể đặc biệt như Phần Lan, qua đó phát hiện ra các gen gây bệnh và các biểu hiện lâm sàng mà chúng gây ra. Điều này không chỉ cải thiện việc chẩn đoán và điều trị mà còn thúc đẩy việc phát hiện và nghiên cứu các bệnh hiếm gặp. Trong tương lai, liệu phương pháp này có thể giúp cộng đồng y tế hiểu biết hơn về các bệnh khác không?