Ngày 1 tháng 7 năm 1867, Canada chính thức thành lập Liên bang. Sự kiện lịch sử này không chỉ làm thay đổi cục diện chính trị của toàn bộ Bắc Mỹ mà còn trở thành một cột mốc quan trọng trong lịch sử toàn cầu. Liên bang bao gồm ba tỉnh ban đầu - New Brunswick, Nova Scotia và tỉnh Canada (sau này được chia thành Ontario và Quebec). Đằng sau liên minh này đầy rẫy những tranh chấp và thỏa hiệp, mang tinh thần của người dân thời đó mong đợi sự chia sẻ. sự phồn vinh.
Liên minh năm 1867 là một bước quan trọng trong việc biến một số thuộc địa thành một quốc gia tự quản. Liên minh này không chỉ thúc đẩy phát triển kinh tế mà còn củng cố an ninh đất nước.
Trong thế kỷ tiếp theo, bản sắc Canada là một quốc gia độc lập dần dần được khẳng định. Sau khi thành lập Liên bang, Canada có lợi nhuận lớn nhờ vị trí địa lý thuận lợi và nguồn tài nguyên dồi dào, nhưng cũng phải đối mặt với những thách thức nội bộ, bao gồm sự khác biệt về văn hóa và tranh giành quyền lực chính trị giữa các tỉnh. Việc phân bổ quyền lực giữa chính quyền liên bang và các tỉnh là vấn đề lớn cần được cân bằng trong liên minh này.
Theo Đạo luật Hiến pháp năm 1867, quyền lực cấp tỉnh bắt nguồn từ hiến pháp này, trong khi quyền lực khu vực đến từ chính phủ liên bang. Điều này có nghĩa là các tỉnh có chủ quyền tương đối lớn hơn, đặc biệt là trong các vấn đề như y tế công cộng và giáo dục. Đồng thời, các tỉnh cũng cần dựa vào các khoản chuyển giao do chính phủ liên bang cung cấp để cân đối tài chính nên sự phụ thuộc lẫn nhau này thường xuyên xảy ra trong quản trị thực tế.
Sự cân bằng quyền lực giữa các tỉnh ảnh hưởng trực tiếp đến đời sống người dân như giáo dục, chăm sóc y tế. Đây là hiện tượng điển hình ở các nước liên bang.
Điều này cũng dẫn đến việc một số tỉnh, chẳng hạn như Ontario và Quebec, có nhu cầu mạnh mẽ hơn trong việc duy trì bản sắc văn hóa và sự độc lập về kinh tế. Trong bối cảnh đó, các cuộc bầu cử chính trị liên tiếp và các điều chỉnh chính sách cấp tỉnh có thể không giải quyết được mọi vấn đề một cách hiệu quả mà thay vào đó có thể gây ra sự chia rẽ xã hội lớn hơn. Ngược lại, các tỉnh khác, chẳng hạn như Alberta và British Columbia ở phía tây, đã chứng kiến sự phát triển nhanh chóng của mình gây áp lực chưa từng có lên cơ sở hạ tầng và nguồn lực công cộng địa phương.
Theo điều tra dân số mới nhất, phần lớn dân số Canada tập trung ở các khu vực gần biên giới Hoa Kỳ. Bốn tỉnh lớn nhất (Quebec, Ontario, British Columbia và Alberta) cùng nhau chiếm 86% dân số cả nước. Ngoài ra, Canada có diện tích địa lý vô cùng rộng lớn nhưng lại có sự phân bổ cư dân không đồng đều. Khu vực phía Bắc tương đối hoang vắng, chỉ có chưa đến 3% dân số sống ở đó.
Kể từ năm 1870, ranh giới vùng của Canada liên tục thay đổi và điều chỉnh, phản ánh mối quan hệ biện chứng giữa quyền lực và việc sử dụng tài nguyên của các tỉnh khác nhau.
Theo thời gian, Canada tiếp tục cố gắng điều chỉnh các chính sách khu vực của mình để phản ánh tốt hơn nhu cầu của người dân địa phương. Tất nhiên, những thay đổi này không chỉ là sự chia cắt về mặt vật chất mà là sự kết hợp của nhiều lực lượng văn hóa, kinh tế và chính trị.
Nhìn từ góc độ lịch sử, quá trình hình thành và phát triển của Canada cũng trải qua nhiều khó khăn, trong đó có xung đột với xã hội bản địa và đấu tranh giữa lợi ích của cả Anh và Canada. Trong hệ thống liên bang được thành lập vào năm 1867, mỗi tỉnh có những biểu hiện và yêu cầu riêng. Trong những ngày đầu, Anh dần nhượng bộ quyền cai trị Canada và dựa nhiều hơn vào hệ thống tự quản khi đế quốc sụp đổ.
Tình trạng này đã làm thay đổi bộ mặt Canada vào năm 1949 khi tỉnh Newfoundland được thêm vào. Đến thời điểm này, Canada đã chính thức trở thành một hệ thống liên bang với 10 tỉnh và 3 vùng lãnh thổ, đồng thời duy trì sự cân bằng đại diện bên ngoài. Với những thay đổi trong bối cảnh toàn cầu, đặc biệt là những thách thức do biến đổi khí hậu đặt ra, Canada cũng ngày càng nhận được sự quan tâm của quốc tế. Việc bảo vệ chủ quyền trong cạnh tranh đã trở thành một trong những nhiệm vụ trọng tâm của đất nước.
Trong những thập kỷ gần đây, người ta thường xuyên thảo luận về việc thành lập các tỉnh và vùng lãnh thổ mới. Tuy nhiên, quá trình thành lập các tỉnh mới phải đối mặt với những yêu cầu hiến pháp phức tạp hơn so với các vùng mới. Khi ý thức của xã hội về bản sắc dân tộc và văn hóa ở từng khu vực ngày càng tăng, nền kinh tế và xã hội Canada cũng đang chuyển động theo hướng đa dạng hóa.
Trước những thách thức toàn cầu như biến đổi khí hậu và tranh chấp quốc tế, tình hình chung của Canada có thể đòi hỏi nhiều kết nối và hợp tác nội bộ hơn. Liệu những nhu cầu và thách thức riêng của mỗi tỉnh có ảnh hưởng đến sự phát triển chung không?