Khái niệm lá chắn sống lần đầu tiên được Gandhi, người sáng lập ra nước Ấn Độ, đề xuất như một biện pháp phi bạo lực để chống lại sự áp bức khi phải đối mặt với các thế lực hùng mạnh. Việc sử dụng dân thường như một chiến thuật để bảo vệ các mục tiêu quân sự hợp pháp trong các cuộc chiến tranh, xung đột và đấu tranh chính trị đã có lịch sử lâu dài và gây nhiều tranh cãi.
Việc buộc những người được bảo vệ phải hành động như lá chắn sống được coi là tội ác chiến tranh theo Công ước Geneva năm 1949 và các Nghị định thư bổ sung năm 1977. Giáo sư luật Eliav Lieblich đã từng chỉ ra: "Các nhóm vũ trang phải chịu một phần trách nhiệm về những tổn hại gây ra cho dân thường dưới sự kiểm soát của họ. Tuy nhiên, thật sai lầm khi nghĩ rằng điều này có thể miễn trừ trách nhiệm cho bên kia". Giáo sư luật Adil Ahmad Haque đã bác bỏ Ông bày tỏ Quan điểm của Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ cho rằng ngay cả những thường dân buộc phải đưa ra lựa chọn này vẫn được hưởng sự bảo vệ về mặt pháp lý và đạo đức.
"Ngay cả những thường dân vô tội cũng phải được tránh khỏi những tổn hại không cần thiết và quá mức."
Theo Điều 23 của Công ước Hague năm 1907, bên tham chiến không được ép buộc công dân của quốc gia đối phương tham gia chiến tranh chống lại quốc gia của mình. Điều này có nghĩa là trong chiến tranh, việc ép buộc dân thường thực hiện các hành động quân sự là bị nghiêm cấm.
Trong cuộc chiến tranh Ethiopia lần thứ hai, quân đội Ý đã ném bom có hệ thống vào các cơ sở y tế để chống lại nhà nước Ethiopia. Ý cáo buộc Ethiopia sử dụng bệnh viện làm căn cứ cất giấu vũ khí.
Cuộc nổi loạn của người Ả RậpTrong thời kỳ Anh ủy trị Palestine, quân đội Anh thường sử dụng thường dân Ả Rập bị bắt làm lá chắn sống để ngăn chặn các cuộc tấn công tiếp theo của quân nổi dậy.
Sau khi Iraq xâm lược Kuwait năm 1990, chính quyền Saddam Hussein đã bắt giữ hàng trăm công dân phương Tây làm lá chắn sống, với mục đích đe dọa các quốc gia tham gia vào hoạt động quân sự. Trong báo cáo trình lên Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc, chính phủ Hoa Kỳ lên án Iraq cố tình triển khai vũ khí quân sự tại các khu dân cư để bảo vệ dân thường.
Trong nhiều cuộc xung đột giữa Israel và Hamas, cả hai bên đều bị cáo buộc sử dụng thường dân làm lá chắn sống. Các nhóm nhân quyền đã nhiều lần điều tra và chỉ ra rằng IDF đã sử dụng người Palestine làm lá chắn trong các hoạt động nhằm mục đích giảm thiểu hậu quả của các cuộc tấn công.
Trong các cuộc xung đột đương đại, chẳng hạn như Taliban ở Pakistan, cuộc nổi dậy ở Syria và cuộc xung đột hiện tại ở Yemen, có rất nhiều trường hợp các nhóm vũ trang và lực lượng chính phủ sử dụng thường dân làm lá chắn sống, gây ra các vấn đề về đạo đức và pháp lý. Thảo luận sôi nổi.
Chiến lược phản kháng của Gandhi, tập trung vào việc không đáp trả bạo lực bằng bạo lực, đã truyền cảm hứng cho vô số người khác noi theo. Khái niệm lá chắn người không chỉ là một chiến lược trong chiến tranh mà còn là sự hỗ trợ và bảo vệ cho những người dễ bị tổn thương. Chính sách đấu tranh bất bạo động của Gandhi, vốn đã được đề xuất trong lịch sử, có thể được diễn giải lại như thế nào trong các cuộc xung đột hiện đại là một câu hỏi đáng để suy ngẫm.
Trong xã hội hiện đại đầy rẫy những lựa chọn đạo đức phức tạp, chúng ta nên xem xét việc sử dụng lá chắn sống như thế nào?