Trong thiên văn học, "khối lượng mặt trời" (M☉) là một đơn vị khối lượng chuẩn, bằng khoảng 2×1030 kilôgam, một con số đủ gây ngạc nhiên. Khối lượng của mặt trời không chỉ là cơ sở để đo chính mặt trời mà còn thường được dùng để mô tả khối lượng của các thiên thể khác như sao, cụm sao, tinh vân, thiên hà và lỗ đen. Vì Mặt Trời có khối lượng gấp khoảng 333.000 lần Trái Đất hoặc gấp 1.047 lần Sao Mộc nên Mặt Trời là điểm tham chiếu quan trọng trong vũ trụ.
Khái niệm về khối lượng Mặt trời có trước khi có phép đo chính xác đơn vị thiên văn (AU) và hằng số hấp dẫn (G).
Lịch sử đo khối lượng Mặt trời bắt đầu từ thế kỷ 17, khi cuốn sách "Nguyên lý toán học của triết học tự nhiên" của Ivy Newton lần đầu tiên ước tính tỷ lệ khối lượng của Mặt trời với khối lượng của Trái đất. Ước tính ban đầu của Newton dựa trên giá trị không chính xác của thị sai hàng ngày, sau đó ông đã sửa đổi trong lần xuất bản thứ ba của tác phẩm, thay đổi ước tính của mình thành 1/169282 và giá trị hiện tại là khoảng 1/332946.
Làm thế nào để tính khối lượng của Mặt Trời?Vì không thể đo trực tiếp khối lượng của Mặt trời nên các nhà khoa học sử dụng các yếu tố đo lường khác để tính toán, bao gồm khoảng cách từ Trái đất đến Mặt trời (tức là đơn vị thiên văn AU), chu kỳ quỹ đạo của Trái đất (khoảng một năm) và hằng số hấp dẫn G. Từ dữ liệu này, các nhà khoa học đã sử dụng định luật thứ ba của Kepler để suy ra khối lượng của Mặt Trời. Mặc dù việc đo hằng số hấp dẫn rất khó khăn, nhưng các thông số hấp dẫn tiêu chuẩn của Mặt Trời và một số hành tinh đã được xác định chính xác.
Khối lượng của mặt trời là khối lượng chuẩn trong hệ đơn vị đo lường thiên văn, giúp dễ dàng so sánh khối lượng của các thiên thể khác trong vũ trụ.
Theo thời gian, khối lượng của Mặt Trời giảm dần qua từng năm do các phản ứng tổng hợp hạt nhân, đi kèm với việc giải phóng năng lượng điện từ, neutrino và vật chất bị đẩy ra ngoài trong gió Mặt Trời. Mặt trời hiện đang mất khoảng 2–3×10−14 M☉ khối lượng mỗi năm. Khi Mặt Trời bước vào giai đoạn sao khổng lồ đỏ, tốc độ mất khối lượng này sẽ tăng đáng kể, cuối cùng đạt tới 10−5 đến 10−4 M mỗi năm khi nó hình thành tinh vân hành tinh. ☉ Đỉnh cao. Cuối cùng, khi Mặt Trời chuyển thành sao lùn trắng, người ta dự đoán nó sẽ mất 46% khối lượng ban đầu.
Một khối lượng Mặt Trời M☉ có thể được chuyển đổi sang các đơn vị khối lượng khác, ví dụ: 27068510 ML (khối lượng Mặt Trăng) và 332946 ME (khối lượng Trái Đất) và 1047,35 MJ (khối lượng Sao Mộc). Trong thuyết tương đối rộng, khối lượng cũng có thể được biểu thị bằng đơn vị chiều dài hoặc thời gian, cụ thể là M☉ G / c2 và M☉ G / c3.
Phần kết luậnViệc sử dụng tham số khối lượng mặt trời (G·M☉) trong đơn vị thiên văn đã đặt nền tảng cho sự hiểu biết của các nhà thiên văn học về vũ trụ.
Thông qua quá trình khám phá lịch sử và sự phát triển của khoa học hiện đại, hiểu biết của chúng ta về khối lượng của mặt trời ngày càng sâu sắc hơn. Đằng sau con số đơn giản này là quy luật vận hành và quá trình tiến hóa của vũ trụ. Trong tương lai, khi công nghệ tiến bộ, có lẽ chúng ta sẽ có thể hiểu rõ hơn về thông số quan trọng này. Tuy nhiên, khối lượng của mặt trời và những thay đổi của nó chắc chắn nhắc nhở chúng ta về sự vĩ đại và phức tạp của các quy luật của vũ trụ. Bạn đã bao giờ nghĩ về những bí ẩn mới mà vũ trụ sẽ tiết lộ cho chúng ta trong tương lai chưa?