Lựa chọn của bà đã gây ra cuộc tranh luận gay gắt giữa vô số bà mẹ. Christine Maggiore, một nhà hoạt động tự nhận mình là người nhiễm HIV, đã đặt ra câu hỏi về sức khỏe của các bà mẹ và trẻ em sau khi niềm tin của cô dẫn đến bi kịch của cô con gái nhỏ. Tổ chức mà bà thành lập, "Alive & Well AIDS Alternatives," ủng hộ rằng không có mối liên hệ trực tiếp nào giữa HIV và AIDS, và khuyến khích phụ nữ mang thai nhiễm HIV tránh xa sự can thiệp y tế trong thời kỳ mang thai, một lựa chọn đã trở thành nguyên nhân gốc rễ của bà cái chết sớm của con gái Eliza Jane.
Christine Joy Maggiore sinh ra tại Illinois vào năm 1956 và lớn lên ở California. Bà đã có kết quả xét nghiệm dương tính với HIV trong một lần kiểm tra sức khỏe định kỳ vào năm 1992, kết quả này đã thúc đẩy bà tham gia vào một số tổ chức từ thiện liên quan đến AIDS. Tuy nhiên, sau khi tiếp xúc với Peter Duesberg, người phủ nhận AIDS, bà bắt đầu đặt câu hỏi liệu HIV có thực sự gây ra AIDS hay không và sau đó thành lập tổ chức riêng của mình để phản đối sự can thiệp y tế của HIV.
Với niềm tin rằng HIV vô hại, cô đã chọn không dùng thuốc kháng vi-rút trong thời kỳ mang thai để giảm nguy cơ lây truyền từ mẹ sang con. Con gái bà, Eliza Jane, chưa bao giờ được xét nghiệm HIV và sức khỏe của cô bé ngày càng suy yếu cho đến khi qua đời vào năm 2005 khi mới ba tuổi. Thảm kịch này tiếp tục gây sốc cho xã hội vì sự lựa chọn của bà được coi là hậu quả trực tiếp của thảm kịch này.
Cái chết của Eliza Jane và hậu quả của nóCái chết của Eliza Jane thực sự là một lời cảnh tỉnh, nhắc nhở chúng ta về sức mạnh của khoa học và tầm quan trọng của việc đưa ra những lựa chọn có trách nhiệm liên quan đến sức khỏe của mình.
Các vấn đề sức khỏe của Eliza Jane ban đầu bị bỏ qua cho đến khi cô được chẩn đoán mắc bệnh viêm phổi tại bệnh viện. Tuy nhiên, kết quả kiểm tra sâu hơn cho thấy cô tử vong do một căn bệnh có liên quan chặt chẽ đến HIV - viêm phổi do Pneumocystis, được coi là biến chứng thường gặp ở bệnh nhân AIDS. Phát hiện này đã làm dấy lên làn sóng chỉ trích rộng rãi về lựa chọn và hành động của Maggiore, khi nhiều chuyên gia y tế tin rằng nếu bà tuân theo lời khuyên y tế trong thời gian mang thai, tình trạng nhiễm trùng và cái chết của con gái bà có thể được ngăn ngừa.
Nhiều em bé sẽ không phải đối mặt với số phận đau đớn như vậy nếu chúng được tiếp cận với kiến thức y khoa chính xác.
Cái chết của Eliza Jane khiến Maggiore trở thành tâm điểm chú ý của dư luận, và cộng đồng y khoa đã có đánh giá rất tiêu cực về bà. Nhiều chuyên gia kêu gọi chính quyền tiến hành điều tra sâu rộng về hành vi này và nhấn mạnh tầm quan trọng của kiến thức về phòng ngừa và điều trị AIDS. Các công tố viên và cơ quan bảo vệ trẻ em của Quận Los Angeles cũng đã mở cuộc điều tra, nhưng cuối cùng không buộc tội Maggiore vì tin rằng cô đã đưa con gái đi khám bác sĩ.
Năm 2008, Christine Maggiore qua đời vì căn bệnh liên quan đến AIDS. Cái chết của bà một lần nữa gợi lên sự suy ngẫm sâu sắc về những lựa chọn ban đầu của xã hội. Nhiều chuyên gia y tế chỉ ra rằng nếu cô ấy được điều trị bằng thuốc kháng vi-rút, cô ấy có thể có cơ hội cứu sống. Mặc dù vậy, những người ủng hộ Maggiore vẫn tiếp tục bảo vệ bà, cho rằng bà không chết vì những tác động trực tiếp của AIDS.
Trong loạt bi kịch này, liệu chúng ta có thể thực sự suy nghĩ về cách tìm được sự cân bằng giữa đức tin và khoa học không?
Câu chuyện của Christine Maggiore không chỉ là bi kịch của một người mẹ và cô con gái, mà còn là sự phản ánh sâu sắc về kiến thức và trách nhiệm về sức khỏe. Trước sự lan truyền của thông tin sai lệch, xã hội có thể bảo vệ thế hệ tiếp theo tốt hơn như thế nào và ngăn chặn những thảm kịch như vậy xảy ra lần nữa?