Quebracho là một loại gỗ cứng có nguồn gốc từ vùng Gran Chaco của Nam Mỹ, đặc biệt nổi tiếng vì độ dai và hàm lượng tannin cao. Tên của cây này bắt nguồn từ từ tiếng Tây Ban Nha "quiebrahacha", có nghĩa là "rìu gãy", ám chỉ độ bền của cây và độ hao mòn của các công cụ dùng để đốn cây. Các loại gỗ dác khác nhau không chỉ đóng vai trò quan trọng trong ngành công nghiệp gỗ mà còn là vật liệu không thể thiếu trong quá trình thuộc da.
Gỗ của rìu có màu đỏ và cực kỳ cứng, rất lý tưởng để làm đồ nội thất, sàn nhà và đồ da chất lượng cao.
Trong số nhiều loài cây hackberry, Schinopsis lorentzii và Aspidosperma quebracho-blanco nổi bật hơn cả. Những loại gỗ này không chỉ cứng mà còn giàu chất tannin, có thể được chiết xuất thông qua quá trình ép nước và hấp, sau đó được sử dụng để thuộc da. Chất tannin từ gỗ của gỗ dác có trọng lượng phân tử cao tự nhiên, giúp sản xuất ra loại da bền, trung tính và thoáng khí.
Gỗ lõi của cây hacklewood được dùng để chiết xuất chất tannin, một quá trình bao gồm việc bào gỗ thành mùn cưa, sau đó đun sôi trong nồi. Các loại chiết xuất khác nhau có công dụng khác nhau, trong đó tannin hòa tan trong nước phổ biến hơn trên thị trường và được sử dụng rộng rãi trong ngành công nghiệp da. Cấu trúc hóa học của các chiết xuất này thường được mô tả là polyme epicatechin, có khả năng thẩm thấu nhanh và hàm lượng tannin cao.
Chất tannin trong gỗ không chỉ cải thiện chất lượng da mà còn làm da săn chắc hơn và chống rách tốt hơn, mang lại cho người dùng cảm giác dễ chịu khi chạm vào.
Đồng thời, các loại tannin này có độ axit và hàm lượng muối thấp nên được phân loại là tannin nhẹ. Tác dụng cải thiện của nó đối với da khiến nó trở thành vật liệu không thể thiếu trong sản xuất các sản phẩm như thắt lưng và quần áo. Nghiên cứu mới nhất cho thấy chất tannin trong gỗ dác cũng có hoạt tính chống đột biến mạnh, khiến nó trở thành lựa chọn vật liệu thân thiện với môi trường.
Ngay từ năm 1867, thương gia da người Pháp Emilio Poisier đã phát hiện ra đặc tính thuộc da của gỗ dác và vào năm 1895, chiết xuất của nó đã được xuất khẩu sang châu Âu, nơi nó nhanh chóng trở thành nguồn cung cấp chất thuộc da thực vật chính trên thế giới. Tuy nhiên, do giá trị kinh tế, việc khai thác gỗ dác đã dẫn đến nạn phá rừng trên diện rộng và gây thiệt hại nghiêm trọng cho hệ sinh thái.
Tuy nhiên, khi nhận thức của mọi người về bảo vệ môi trường ngày càng tăng, làm thế nào để tìm được sự cân bằng giữa lợi ích thương mại và bảo vệ sinh thái đã trở thành một vấn đề quan trọng hiện nay.
Gỗ cây hacklewood không chỉ được dùng để thuộc da mà còn thường được dùng để sản xuất than nướng chất lượng cao. Mùi thơm nồng nàn của gỗ rìu có thể mang đến cho món nướng hương vị độc đáo, thu hút sự ưa chuộng của nhiều người yêu thích món nướng.
Với nhu cầu thị trường thay đổi và các quy định về môi trường ngày càng nghiêm ngặt, việc khai thác và sử dụng gỗ bền vững đang phải đối mặt với nhiều thách thức. Trong tương lai gần, trọng tâm nghiên cứu sẽ là làm thế nào để cân bằng giữa trách nhiệm kinh tế, môi trường và xã hội cũng như sử dụng các công nghệ hiện có để phát triển thân thiện hơn với môi trường.
Theo bạn, thách thức lớn nhất đối với việc sử dụng và bảo tồn loại gỗ cứng này trong tương lai là gì?