WALL·E, phát hành năm 2008, là một bộ phim khoa học viễn tưởng đã thay đổi ngành công nghiệp hoạt hình và khám phá sâu sắc chủ nghĩa tiêu dùng và khủng hoảng môi trường trong xã hội loài người. Bộ phim Pixar này không chỉ ấn tượng về mặt hình ảnh mà còn làm lay động sâu sắc khán giả trên toàn thế giới bằng cách kể chuyện, âm nhạc và cảm xúc độc đáo. Thật đáng để suy ngẫm về việc làm thế nào mà tác phẩm này lại chiếm được cảm tình của khán giả?
Nhân vật chính của câu chuyện, WALL·E, là một chú robot nén rác cô đơn, một mình dọn sạch rác thải tích tụ trên trái đất vào năm 2085.
Bộ phim lấy bối cảnh Trái Đất trong tương lai, nơi con người không còn có thể sinh sống được nữa vì chủ nghĩa tiêu dùng vô độ và lòng tham của các tập đoàn đã biến Trái Đất thành một bãi rác. Trong thế giới như vậy, chỉ có một chú robot tên là WALL·E vẫn đang làm việc chăm chỉ. Bộ phim giới thiệu nhiều chủ đề phức tạp thông qua quá trình khám phá hàng ngày của WALL·E, bao gồm các vấn đề về môi trường, sức khỏe con người và thậm chí cả các mối quan hệ giữa các cá nhân.
WALL·E không còn chỉ là một con robot nữa, anh ấy có cảm xúc, tình cảm và khao khát tình yêu.
Đạo diễn Andrew Stanton đã chọn nhiều hình ảnh tường thuật thay vì lời thoại trong bộ phim này, giúp khán giả cảm nhận được mối liên kết cảm xúc thông qua trải nghiệm của WALL·E. Trên thực tế, nửa đầu phim hầu như không có lời thoại nào nhưng khán giả vẫn có thể hiểu được đầy đủ cảm xúc và mong muốn của các nhân vật. Kiểu kể chuyện này cho thấy sự thành thạo của Pixar trong nghệ thuật hoạt hình và khả năng truyền tải những câu chuyện sâu sắc mà không cần lời thoại.
"WALL·E" không chỉ là một bộ phim hoạt hình. Nó tiết lộ nhiều vấn đề cấp bách trong thế giới thực bằng cách khám phá trái đất bị bỏ hoang và những khả năng của tương lai loài người. Trong phim, rác thải trong những hình ảnh tương phản rõ nét với sự lười biếng của con người và thúc đẩy khán giả suy ngẫm về lối sống của chính họ.
Trong suốt 800 năm du hành vũ trụ, con người đã dần tiến hóa thành một con người phụ thuộc vào máy móc, béo phì và yếu đuối, điều này khiến mọi người tự hỏi thực tế trong tương lai sẽ như thế nào.
Những thay đổi về mặt thể chất của con người và sự thờ ơ của họ đối với môi trường trong phim phản ánh chính xác sự phụ thuộc của con người vào công nghệ trong xã hội thực, điều này dẫn đến những thay đổi đột ngột trong môi trường. Điều này khiến khán giả không thể bỏ qua mối quan tâm của họ về tình trạng môi trường trong tương lai và cũng truyền cảm hứng để họ suy nghĩ lại về lối sống của mình.
Về mặt thương mại, WALL.E cũng đạt được thành công đáng kinh ngạc, thu về hơn 520 triệu đô la trên toàn thế giới, trở thành một trong những bộ phim có doanh thu cao nhất năm 2008. Về mặt đánh giá, bộ phim đã giành được một số giải thưởng bao gồm Giải thưởng Viện hàn lâm cho Phim hoạt hình xuất sắc nhất và chiếm một vị trí quan trọng trong lòng nhiều nhà phê bình phim.
Chính sự đan xen của các lớp hiệu ứng này khiến "WALL·E" không chỉ là một tác phẩm thương mại thành công mà còn là một tác phẩm có ý nghĩa văn hóa to lớn.
Âm nhạc của bộ phim cũng đóng vai trò quan trọng trong bầu không khí chung, với bản nhạc của Thomas Newman kết hợp với hình ảnh tạo nên nhiều cung bậc cảm xúc. Khi WALL·E và EVE nhảy múa trong không gian, vẻ đẹp của âm nhạc và những động tác nhào lộn của các nhân vật đã hòa quyện vào nhau, để lại ấn tượng sâu sắc.
Theo thời gian, sự yêu thích dành cho WALL·E không hề giảm sút mà còn trở nên mạnh mẽ hơn. Năm 2021, bộ phim hoạt hình kinh điển này đã được thêm vào Cơ quan lưu trữ phim quốc gia của Thư viện Quốc hội, một sự công nhận chính thức về ý nghĩa văn hóa của nó.
Tóm lại, "WALL·E" sử dụng sự kết hợp độc đáo giữa hình ảnh và cốt truyện để cho thấy một tương lai đầy tiềm năng và nhiều vấn đề thực tế trong xã hội loài người. Bộ phim này nhắc nhở chúng ta phải cảnh giác về tương lai và đặt ra câu hỏi: Khi công nghệ phát triển nhanh chóng, liệu chúng ta có còn nhớ những giá trị cơ bản của mình không?