Các vấn đề về sức khỏe ở nông thôn đang ngày càng được quan tâm, nhưng tại sao các vùng nông thôn vẫn phải đối mặt với cuộc khủng hoảng sức khỏe nghiêm trọng như vậy khi nguồn lực y tế lại khan hiếm như vậy? Vấn đề này không chỉ liên quan đến việc phân bổ nguồn lực y tế mà còn liên quan đến các yếu tố xã hội, kinh tế, văn hóa và các yếu tố khác.
Nhiều nghiên cứu đã chỉ ra rằng những bất lợi về sức khỏe mà người dân ở vùng nông thôn phải đối mặt chủ yếu là do nhiều yếu tố phức tạp, chẳng hạn như vị trí địa lý, tình trạng kinh tế và trình độ học vấn. Người dân nông thôn thường phải đối mặt với những trở ngại lớn sau đây:
"Sự cô lập về mặt địa lý, nguồn lực y tế khan hiếm và thiếu cơ hội giáo dục là những lý do quan trọng khiến cư dân nông thôn phải đối mặt với các cuộc khủng hoảng sức khỏe."
Người dân ở vùng nông thôn thường phải di chuyển xa hơn để đến các cơ sở y tế xa xôi, đây là một rào cản đáng kể. Ngoài ra, nền kinh tế ở nhiều vùng nông thôn đang phát triển chậm và người dân nói chung có thu nhập thấp và không đủ khả năng chi trả cho dịch vụ chăm sóc sức khỏe cần thiết.
Theo thống kê, thu nhập trung bình của hộ gia đình nông thôn thường thấp hơn hộ gia đình thành thị, điều này khiến người dân nông thôn chịu nhiều bất lợi hơn khi phải đối mặt với chi phí y tế cao.
Tình trạng sức khỏe thường liên quan trực tiếp đến trình độ học vấn. Những người có trình độ học vấn thấp thường có sức khỏe kém hơn vì họ ít có khả năng hiểu và tiếp thu thông tin về sức khỏe. Các cuộc khảo sát cho thấy trình độ học vấn ở vùng nông thôn thường thấp hơn vùng thành thị.
Mối đe dọa đến tình trạng kinh tế xã hội“Việc thiếu giáo dục hạn chế khả năng tiếp cận thông tin y tế và dịch vụ y tế của người dân nông thôn, từ đó ảnh hưởng đến tình trạng sức khỏe của họ.”
Tình trạng kinh tế xã hội (SES) có tác động sâu sắc đến sức khỏe, trong đó SES thấp thường liên quan đến tỷ lệ hành vi gây nguy cơ sức khỏe cao hơn, chẳng hạn như hút thuốc và uống rượu nhiều. Ngoài ra, tình trạng nghèo đói ở vùng nông thôn khiến người dân khó có được thực phẩm lành mạnh và nhu yếu phẩm hàng ngày, làm trầm trọng thêm các vấn đề sức khỏe.
Sự thiếu hụt nguồn nhân lực y tế là một trong những yếu tố quan trọng gây ra cuộc khủng hoảng sức khỏe ở nông thôn. So với thành phố, khu vực nông thôn thường thiếu hụt nhân viên y tế, dẫn đến tình trạng cung cấp dịch vụ y tế không đầy đủ. Theo một số báo cáo, khu vực nông thôn chỉ có một bác sĩ cho mỗi 1.000 người dân, điều này làm giảm đáng kể khả năng tiếp cận các dịch vụ y tế.
“Việc thiếu hụt nhân viên y tế có kỹ năng chuyên môn đã đưa hệ thống y tế ở các vùng nông thôn vào một vòng luẩn quẩn.”
Các chính sách y tế ở nhiều quốc gia có xu hướng tập trung nguồn lực vào khu vực thành thị, khiến nhu cầu ở khu vực nông thôn không được đáp ứng. Người ta đưa tin rằng trong quá khứ, ở một số quốc gia, 228 bệnh viện nông thôn đã phải đóng cửa trong vòng vài thập kỷ, dẫn đến mất đi một lượng lớn giường bệnh.
Một số quốc gia đã bắt đầu nhận ra mức độ nghiêm trọng của các vấn đề sức khỏe ở nông thôn và đã có những bước đi để cải thiện chúng. Việc tăng tài trợ cho nghiên cứu, sự hợp tác giữa chính phủ và các tổ chức phi chính phủ, cũng như tăng thêm nguồn lực cho các vùng nông thôn đều đã mang lại kết quả. Sức khỏe nông thôn nói chung cần phải tính đến nhu cầu riêng của từng nhóm dân số và điều kiện đất đai cụ thể.
Tóm lại, cuộc khủng hoảng y tế ở vùng nông thôn là một vấn đề phức tạp liên quan đến nhiều khía cạnh và việc giải quyết cuộc khủng hoảng này đòi hỏi sự nỗ lực chung của mọi thành phần trong xã hội. Trước tình hình này, liệu chúng ta có thể tìm ra cách thức mới để đảm bảo quyền lợi và sức khỏe của người dân nông thôn được đối xử bình đẳng hay không?