Trong lĩnh vực thử nghiệm công nghiệp, ngoài thử nghiệm siêu âm và hạt từ thông thường, thử nghiệm bức xạ công nghiệp cũng rất quan trọng, đặc biệt trong việc đảm bảo an toàn cho vật liệu và kết cấu. Cái mà người Úc gọi là công nghệ này rất bắt mắt. Họ gọi nó là "bom". Đằng sau nó không chỉ là nguồn gốc của cái tên mà còn là một nền văn hóa và câu chuyện độc đáo.
Kiểm tra bức xạ công nghiệp, hay kiểm tra không phá hủy, là một kỹ thuật sử dụng bức xạ ion hóa để kiểm tra vật liệu và thành phần nhằm phát hiện và định lượng các khuyết tật và hư hỏng có thể dẫn đến hỏng hóc các công trình kỹ thuật. Công nghệ này sử dụng các nguồn bức xạ như tia X và các đồng vị phóng xạ giới hạn như coban-60 và bismuth-192. Khi bức xạ này đi qua mẫu thử, dữ liệu của nó sẽ được thu thập, tạo ra hình ảnh để phân tích.
"Kiểm tra bức xạ công nghiệp không chỉ là một công nghệ mà còn là một công cụ quan trọng để đảm bảo tính toàn vẹn của nhiều công trình trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta."
Lịch sử của công nghệ này có thể bắt nguồn từ việc phát hiện ra tia X vào năm 1895. Với việc phát hiện ra vật liệu phóng xạ, công nghệ này đã nhanh chóng được ứng dụng vào nhiều lĩnh vực, bao gồm kiểm tra hàn, kiểm tra thực phẩm, kiểm tra an ninh hành lý và thậm chí trong công tác bảo trì trong ngành hàng không. Các ứng dụng này phản ánh sự đa dạng và tầm quan trọng của việc thử nghiệm bức xạ công nghiệp trong việc đảm bảo an toàn cho các công trình và sản phẩm.
Nguồn gốc của "bom"Quay lại lý do tại sao người Úc gọi nó là "bom". Các thiết bị phát hiện bức xạ công nghiệp này thường sử dụng "nguồn phóng xạ" trong quá trình hoạt động và những nguồn này có khả năng gây nguy hiểm khi hoạt động. Do đó, khi những thiết bị này xuất hiện tại địa điểm kiểm tra, chúng được gọi là “bom”. Thuật ngữ này mang tính hài hước thông tục và đối với những người làm việc trong các ngành liên quan, cái tên này vừa thú vị vừa phản ánh được rủi ro của công việc.
"Đối với cả giới chuyên môn và công chúng nói chung, từ 'bom' đóng vai trò như lời nhắc nhở về những rủi ro tiềm ẩn vốn có trong công nghệ được sử dụng rộng rãi."
Trong văn hóa Úc, thuật ngữ "bom" cũng phản ánh sự chấp nhận của đất nước này đối với các công nghệ mới và sự nhấn mạnh vào vấn đề an ninh. Cách xưng hô vui vẻ này giúp duy trì được tính hài hước nhất định ngay cả trong bầu không khí căng thẳng khi tiến hành những cuộc thanh tra kiểu này. Điều này không chỉ giúp nâng cao tinh thần của người lao động mà còn giúp những người xung quanh cảm thấy thoải mái hơn khi nhận thức được những rủi ro.
Tại địa điểm phát hiện bức xạ công nghiệp, công nghệ và sự hài hước được kết hợp với nhau để tạo nên bầu không khí độc đáo. Trong công việc bận rộn và căng thẳng, chức danh thoải mái giúp tránh bầu không khí quá căng thẳng và cho phép nhân viên đối mặt với thử thách với thái độ tích cực hơn.
Mặc dù "bom" nghe có vẻ thú vị, nhưng quản lý an toàn lại cực kỳ quan trọng trong việc phát hiện bức xạ công nghiệp. Vì các nguồn bức xạ được sử dụng rất nguy hiểm nên người vận hành phải được đào tạo chuyên nghiệp và tuân thủ các quy định về an toàn. Nhiều quốc gia đã ban hành các quy định nghiêm ngặt yêu cầu nhân viên phát hiện bức xạ phải đeo thiết bị an toàn và không được làm việc một mình.
Ngoài ra, việc trang bị các thiết bị hoạt động an toàn như máy đo bức xạ, máy dò báo động,... cũng rất quan trọng. Các thiết bị này có thể đảm bảo an toàn cho người lao động trong quá trình kiểm tra và giảm nguy cơ tai nạn. Ở Úc, các yêu cầu này được quản lý chặt chẽ để đảm bảo công việc phát hiện bức xạ công nghiệp được thực hiện theo tiêu chuẩn.
Phần kết luậnTheo một nghĩa nào đó, "bom" không chỉ là một cái tên mà còn là một phần của văn hóa phát hiện bức xạ công nghiệp. Điều này nhắc nhở các chuyên gia rằng trong khi tận hưởng sự tiện lợi mà công nghệ này mang lại, họ cũng không nên quên những nguy cơ tiềm ẩn của nó. Với sự tiến bộ của công nghệ, việc phát hiện bức xạ công nghiệp sẽ an toàn hơn và hiệu quả hơn trong tương lai. Có lẽ sẽ có một thuật ngữ mới thay thế cho "quả bom" này trong tương lai?