Trên thị trường thủy sản toàn cầu, tôm Ấn Độ (Fenneropenaeus indicus) dần trở thành nguồn lợi thủy sản quan trọng ở các quốc gia như Trung Quốc và Ấn Độ do có tiềm năng thương mại phong phú và hình thái sinh thái đa dạng. Loài tôm này phân bố chủ yếu ở Ấn Độ Dương và Tây Thái Bình Dương, từ vùng ven biển Đông Phi đến Biển Đông và lan rộng đến vùng biển của nhiều quốc gia. Bài viết này sẽ khám phá lý do tại sao tôm Ấn Độ trở thành báu vật của ngành thủy sản và tác động của nó đến ngành thủy sản và nuôi trồng thủy sản.
Tôm Ấn Độ được công nhận là một trong những loại tôm thương mại lớn nhất thế giới, có thịt ngon và giá trị thực phẩm cao.
Tôm Ấn Độ có môi trường sống rất độc đáo, cho phép chúng phát triển mạnh trong nhiều môi trường khác nhau. Tôm hoạt động mạnh nhất ở bùn và cát ở độ sâu từ 2 đến 90 mét và dành giai đoạn tăng trưởng đầu tiên ở đại dương. Theo nghiên cứu, tuổi thọ của loài tôm này là khoảng 18 tháng và trong một số điều kiện môi trường nhất định, chúng có thể đạt chiều dài tới 22 cm. Khả năng thích nghi sinh thái mạnh mẽ này khiến loài cá này trở thành mục tiêu lý tưởng cho hoạt động đánh bắt cá và sinh sản.
Theo báo cáo, sản lượng tôm toàn cầu có thể đạt 6 triệu tấn mỗi năm, trong đó khoảng 3,4 triệu tấn đến từ đánh bắt thủy sản và 2,4 triệu tấn từ nuôi trồng thủy sản. Trung Quốc, cùng với Indonesia, Việt Nam và Thái Lan, cùng nhau đóng góp hơn một nửa sản lượng đánh bắt, nhấn mạnh sự thống trị của châu Á trên thị trường tôm toàn cầu. Tiềm năng tăng trưởng của loại hình nuôi tôm này ở Ấn Độ không thể bị đánh giá thấp, đặc biệt là khi công nghệ nuôi trồng tiếp tục được cải thiện, đóng vai trò quan trọng trong việc tăng sản lượng và lợi ích kinh tế.
Trong chu trình sản xuất nuôi trồng thủy sản, mọi khâu từ lựa chọn giống đến quản lý tăng trưởng đều có tác động quan trọng đến năng suất và chất lượng cuối cùng.
Kỹ thuật nuôi tôm ở Ấn Độ có thể được chia thành nhiều hình thức khác nhau như nuôi quảng canh, nuôi bán thâm canh và nuôi thâm canh. Nuôi trồng truyền thống chủ yếu dựa vào mồi tự nhiên và thường được thực hiện ở những khu vực chịu ảnh hưởng của thủy triều như ruộng lúa. Với sự tiến bộ của công nghệ nuôi trồng thủy sản, các phương pháp nuôi trồng thủy sản bán thâm canh và thâm canh đã dần được chú ý. Các phương pháp này kết hợp cung cấp thức ăn nhân tạo với quản lý dòng nước để nâng cao hiệu quả sản xuất và lợi ích kinh tế. Những kỹ thuật canh tác đa dạng này không chỉ làm tăng sản lượng mà còn thúc đẩy sự phát triển của nền kinh tế địa phương.
Trong thị trường nuôi trồng thủy sản toàn cầu hiện nay, tiềm năng phát triển của tôm không chỉ phụ thuộc vào sự đổi mới công nghệ mà còn phụ thuộc vào nhu cầu của người tiêu dùng về chất lượng và tính bền vững của hải sản.
Trước nhu cầu thị trường liên tục tăng, làm thế nào để cân bằng giữa việc mở rộng nghề cá và bảo vệ sinh thái sẽ trở thành chủ đề để tất cả các quốc gia cùng thảo luận trong tương lai?