Southern State Parkway là một con đường có kiểm soát ra vào ở Long Island, New York, Hoa Kỳ. Con đường này dài 25,53 dặm (khoảng 41,09 km) và chạy từ Belt Parkway ở North Valley Creek và Cross Island Road (Cross Island Parkway và kéo dài về phía đông đến Sagtikos State Parkway ở West Islip. Việc xây dựng Southern Boulevard bắt đầu vào năm 1925, do nhà thiết kế đường bộ nổi tiếng Robert Moses chỉ đạo, và đoạn đầu tiên được khánh thành vào năm 1927. Tuyến đường cao tốc này không chỉ là tuyến đường kết nối giữa thành phố và bãi biển trong quá khứ mà còn ảnh hưởng đến giao thông và môi trường của toàn bộ khu vực Long Island.
Đường Southern Boulevard được xây dựng để cải thiện khả năng tiếp cận Bãi biển Jones.
Vào đầu thế kỷ 20, khi quá trình đô thị hóa diễn ra nhanh chóng, ngày càng nhiều người bắt đầu chuyển đến Long Island để tìm nơi thoát khỏi cuộc sống đô thị. Robert Moses đã nhận ra nhu cầu này và tầm nhìn của ông là thiết kế đường cao tốc thành một "công viên tuyến tính" giúp mọi người tiếp cận với thiên nhiên đồng thời đóng vai trò là tuyến giao thông chính giữa thành phố và bãi biển.
Đoạn đầu tiên của Đại lộ Southern được mở cửa vào năm 1927 và ban đầu được thiết kế để đáp ứng mật độ giao thông tương đối thấp và nhu cầu về tốc độ vào thời điểm đó. Những cây cầu vòm trong thiết kế đường cao tốc không chỉ đẹp về mặt thẩm mỹ mà còn ngăn chặn sự xâm nhập của phương tiện giao thông thương mại, đảm bảo tuyến đường an toàn và yên tĩnh.
Đại lộ Southern bắt đầu tại ngã tư Chatan Creek, một trung tâm giao thông đông đúc kết nối với một số xa lộ chính. Khi con đường đi về phía đông, nó đi qua một số thị trấn, tạo thành một lối đi dễ dàng. Cụ thể, các khu vực chính mà tuyến đường cao tốc này đi qua bao gồm:
Đi qua sự hối hả và nhộn nhịp của Long Island, Southern Boulevard cuối cùng kết nối với Đường cao tốc tiểu bang Sagi Kos và kéo dài về phía đông vào Công viên tiểu bang Hecksher.
Phố Southern đã trải qua nhiều lần mở rộng trong thời kỳ bùng nổ nhà ở vào cuối những năm 1970. Thiết kế bốn làn xe ban đầu đã được mở rộng thành tám làn xe vào những năm 1950 để đáp ứng lưu lượng giao thông ngày càng tăng. Động thái này đã cải thiện đáng kể hiệu quả giao thông và làm cho việc đi lại nhanh hơn và thuận tiện hơn.
Ngoài việc tạo điều kiện đi lại thuận tiện cho người dân, đoạn đường này còn trở thành tuyến đường quan trọng kết nối các công viên lớn. Nó không chỉ là một phần trong cuộc sống thường ngày của người dân địa phương mà còn là một cách quan trọng để khách du lịch và những người yêu thiên nhiên tiếp cận vẻ đẹp xung quanh.
Ý tưởng thiết kế của Southern Avenue vẫn giữ nguyên phong cách ban đầu của năm đó và thiết kế tuyến đường quanh co hòa hợp hoàn hảo với môi trường thiên nhiên xung quanh. Ngoài ra, việc xây dựng tuyến đường cao tốc này còn ảnh hưởng sâu sắc đến sự phát triển của cộng đồng và đặt nền tảng cho quy hoạch và phát triển đô thị của Long Island.
Thiết kế của Robert Moses không chỉ thay đổi mô hình giao thông của Long Island mà còn ảnh hưởng đến triết lý thiết kế đường bộ của toàn bộ Hoa Kỳ. Khái niệm Southern Boulevard là một "công viên tuyến tính" đã khiến các thành phố khác chú ý đến sự tích hợp môi trường khi thiết kế hệ thống giao thông.
Cho đến ngày nay, Southern Boulevard vẫn là tuyến đường giao thông quan trọng, chứng kiến sự phát triển và thay đổi của Long Island.
Tuy nhiên, với lưu lượng giao thông tăng và tác động của việc mở rộng đô thị, Southern Boulevard đang phải đối mặt với những thách thức mới. Làm thế nào để cải thiện năng lực giao thông trong khi vẫn duy trì được tính thẩm mỹ đã trở thành một vấn đề quan trọng mà các nhà quy hoạch giao thông hiện nay cần phải giải quyết.
Sau khi trở thành tuyến đường không thể bỏ qua để mọi người đi làm và du lịch, Southern Boulevard dần trở thành một phần của văn hóa địa phương và nhiều cư dân Long Island có tình cảm sâu sắc với con đường này. Cho dù bạn là học sinh mang cặp sách hay là du khách đang thư giãn, Southern Boulevard đều kết nối câu chuyện và kỷ niệm của mọi người.
Khi thiết kế dự án này, tầm nhìn của Robert Moses không chỉ là theo đuổi cái đẹp mà còn là cam kết long trọng về chất lượng cuộc sống. Như ông đã nói: "Con đường này không chỉ để giao thông, mà còn là huyết mạch kết nối thành phố và thiên nhiên". Ngày nay, huyết mạch này vẫn mang trong mình giấc mơ hiện thực hóa của năm ấy.
Vậy, theo bạn, con đường này có thể thích ứng như thế nào với nhu cầu của xã hội hiện đại trong tương lai và vẫn giữ được nét quyến rũ độc đáo của nó?