Trong hệ sinh thái toàn cầu, sự lây lan và xâm lấn của một số sinh vật có thể gây ra tác động rất lớn đến môi trường địa phương. Trong số đó, ốc phổi nước Indoplanorbis exustus
là một ví dụ điển hình. Do khả năng lây lan khắp các vùng nhiệt đới và là vật chủ trung gian cho nhiều loại ký sinh trùng, loài ốc này dường như đang nổi lên như một mối đe dọa sinh thái toàn cầu, gây ra thách thức đối với sức khỏe con người, nông nghiệp và hệ sinh thái tự nhiên.
Indoplanorbis exustus
là loài duy nhất được biết đến thuộc họ Chàm của họ Hydra. Tùy thuộc vào nghiên cứu cụ thể, loài này cho thấy sự đa dạng về mặt di truyền ở nhiều phạm vi địa lý khác nhau, nghĩa là chúng có thể bao gồm nhiều hơn một loài.
Loài ốc nước ngọt này phân bố rộng rãi ở Iran, Nepal, Ấn Độ, Sri Lanka và Đông Nam Á, thậm chí còn được tìm thấy trên khắp Châu Phi. Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng sự du nhập của loài này vào châu Phi chủ yếu là do hoạt động của con người và sự di chuyển này đã khiến loài này lây lan nhanh hơn và khó kiểm soát hơn.
Tại Hoa Kỳ,
Indoplanorbis exustus
được coi là mối đe dọa nghiêm trọng tiềm tàng vì có khả năng gây ra tác động nghiêm trọng đến nông nghiệp, hệ sinh thái tự nhiên, sức khỏe con người và các hoạt động thương mại.
Loài này có khả năng thích nghi sinh thái mạnh mẽ và có thể sống sót trước những thay đổi của môi trường. Loài cá này có khả năng sinh sản cực kỳ cao, phụ thuộc vào nhiệt độ nước trên 15°C để trưởng thành và có thể đẻ tới 800 trứng mỗi năm ở nhiệt độ tối ưu là 30°C. Đặc điểm tự thụ phấn này cho phép chúng nhanh chóng thiết lập quần thể ổn định trong môi trường mới.
Về mặt kinh tế và y tế, Indoplanorbis exustus
đóng vai trò là vật chủ trung gian cho một số loại ký sinh trùng, đặc biệt là một số loài thuộc chi Schistosoma. Điều này làm cho nó có vai trò quan trọng trong nông nghiệp và đời sống con người, đặc biệt là trong các bệnh nhiễm trùng ở gia súc và các phản ứng dị ứng liên quan do môi trường nước gây ra.
Do có chứa chất này nên con người thường bị "ngứa có vảy", một phản ứng dị ứng gây ngứa và viêm da khi tiếp xúc với nước.
Để kiểm soát sự lây lan của loài này, một số nhà nghiên cứu đang cân nhắc sử dụng các biện pháp kiểm soát sinh học, chẳng hạn như đưa kẻ thù tự nhiên vào để giảm số lượng loài này. Theo đó, nhiều chiết xuất từ thực vật cũng được phát hiện có độc tính nhất định và cũng là ứng cử viên quan trọng cho các biện pháp kiểm soát.
Bản tóm tắtDo tính chất xâm lấn của Indoplanorbis exustus
và tác động của nó đến môi trường sinh thái, các chuyên gia kêu gọi các biện pháp kiểm soát và quản lý hiệu quả hơn để giải quyết vấn đề toàn cầu này. Là một chỉ số quan trọng về đa dạng sinh học, chúng ta có nên đánh giá lại bản chất vai trò của loài này trong môi trường toàn cầu để tìm ra giải pháp tốt hơn không?