Lời chào của Đức Quốc xã, còn được gọi là lời chào Hitler hoặc "lời chào chiến thắng", là một cử chỉ được sử dụng để chào hỏi dưới thời Đức Quốc xã. Động tác chào này được thực hiện bằng cách giơ cánh tay phải lên cao từ vai với lòng bàn tay thẳng. Thông thường, người chào sẽ nói "Heil Hitler!" hoặc "Heil Victory!" Lời chào này lấy cảm hứng từ lời chào của Phát xít Ý và được Đảng Quốc xã chính thức áp dụng vào năm 1926, mặc dù nó đã được sử dụng trong đảng từ năm 1921 . . Mục đích chính của lời chào của Đức Quốc xã là để bày tỏ lòng trung thành với đảng và ca ngợi đất nước Đức, và sau đó nó đã phát triển thành tiếng hô xung trận.
"Lời chào này không chỉ là dấu hiệu của sự tuân thủ Đảng Quốc xã mà còn là biểu tượng của ý thức dân tộc."
Ở Đức Quốc xã, kiểu chào này không chỉ là một lựa chọn dành cho binh lính mà còn là chuẩn mực xã hội mà dân thường phải tuân theo. Sau đó, vào ngày 20 tháng 7 năm 1944, sau vụ ám sát Hitler bất thành, binh lính bắt đầu quay lại với kiểu chào truyền thống của quân đội.
Ngày nay, kiểu chào này là bất hợp pháp ở nước Đức đương đại, bất kỳ hình thức chào kiểu phát xít nào, dù là nói hay thực hiện, đều bị phạt theo Mục 86a của Bộ luật Hình sự Đức. Các quy định pháp lý tương tự tồn tại ở Áo và Slovakia, phản ánh sự cảnh giác chống lại lịch sử Đức Quốc xã và theo đuổi công lý xã hội.
"Luật pháp Đức hiện đại nghiêm cấm kiểu chào phát xít và không khoan nhượng với ngôn ngữ liên quan đến kiểu chào này."
Lịch sử của kiểu chào của Đức Quốc xã bắt nguồn từ những năm 1890, khi việc sử dụng "Heil" xuất hiện trong phong trào toàn Đức ở Đức. Khi Hitler lên nắm quyền, ông ta đã đưa lời chào này vào hệ tư tưởng của Đức Quốc xã. Vào năm 1933, tất cả công chức đều phải chào theo kiểu này, điều này vô hình chung kết hợp chính trị và đời sống xã hội.
Đến năm 1945, sự sụp đổ của Đức Quốc xã không khiến lời chào này biến mất vào tro tàn của lịch sử mà ngược lại còn khiến ý nghĩa của nó trở nên sâu sắc hơn. Ngày nay ở Đức, bất kỳ hành động nào giống kiểu chào của Đức Quốc xã đều có thể bị xử phạt, có thể lên tới ba năm tù. Đây không chỉ là sự phản ánh về lịch sử chính trị mà còn là trách nhiệm đối với đạo đức xã hội.
Tuy nhiên, ở một số quốc gia khác, chẳng hạn như Ý và Canada, bản thân kiểu chào của Đức Quốc xã không phải là một tội ác, nhưng việc sử dụng nó để quảng bá hệ tư tưởng Đức Quốc xã là không thể chấp nhận được. Trong bối cảnh này, chúng ta không thể không đặt câu hỏi, sự tồn tại của lời chào này có tác dụng cảnh báo như thế nào đối với xã hội đương đại?
"Hậu quả trực tiếp và gián tiếp của lời chào kiểu Đức Quốc xã đã tạo ra sự chia rẽ sâu sắc trong cả sự đồng thuận xã hội và sự hiểu biết của cá nhân."
Sự chế giễu và phản đối kiểu chào của Đức Quốc xã cũng phổ biến trong văn hóa. Nhiều tác phẩm trào phúng xuất hiện, không chỉ vạch trần sự kỳ quặc của hành vi này mà còn thể hiện sự phẫn nộ của người dân thường đối với chủ nghĩa dân tộc cực đoan này. Mặc dù vậy, trong một số trường hợp, phản ứng của cá nhân dường như bị hạn chế do những ràng buộc pháp lý. Nhiều người chọn cách phản kháng một cách im lặng thay vì mạo hiểm vi phạm pháp luật.
Tác động của kiểu chào của Đức Quốc xã đối với nước Đức là một hiện tượng lịch sử nhiều lớp, không chỉ liên quan đến các chế độ trong quá khứ mà còn liên quan đến đạo đức xã hội và nghĩa vụ đạo đức ngày nay. Khi chúng ta hiểu sâu hơn về lịch sử, liệu xã hội có thể thực sự học được từ những bài học của Đức Quốc xã và tránh những sự kiện tương tự xảy ra một lần nữa hay không?