Sự phát triển thịnh vượng của con người, còn được gọi là sự phát triển của con người, đại diện cho trạng thái hạnh phúc hoàn toàn mà con người đạt được trong quá trình phát triển, bao gồm không chỉ các chức năng tâm lý và xã hội tích cực mà còn cả các yếu tố cơ bản khác của hạnh phúc. Khái niệm này có nguồn gốc sâu xa từ triết học và thần học cổ đại, đặc biệt là cuộc thảo luận của Aristotle về "hạnh phúc" và mô tả về sự thịnh vượng trong Kinh thánh. Chúng ta nên hiểu sự thịnh vượng của con người như thế nào?
"Điều tốt" của Aristotle là trạng thái tối ưu của cuộc sống con người, và sự thịnh vượng là hiện thân của trạng thái tối ưu này.
Theo Aristotle, eudaimonia là sự rèn luyện tích cực các khả năng của tâm hồn, phù hợp với sự xuất sắc hoặc đức hạnh. Đây không phải là cảm giác thoáng qua mà là trạng thái lâu dài cần phải duy trì trong suốt cuộc đời bạn.
Sự thịnh vượng không phải là một khái niệm giới hạn ở trạng thái tâm lý. Các nhà tâm lý học tích cực hiện đại, như Martin Seligman, tin rằng sự thịnh vượng là trạng thái đạt được khi con người trải qua những cảm xúc tích cực, hoạt động tâm lý tốt và hoạt động xã hội. Nó liên quan đến nhiều thành phần của một cá nhân, bao gồm hạnh phúc chủ quan, sự tự hoàn thiện, sự phát triển và khả năng phục hồi.
Khái niệm thịnh vượng bao gồm năm lĩnh vực chính: hạnh phúc và sự hài lòng trong cuộc sống, sức khỏe tinh thần và thể chất, ý nghĩa và mục đích, tính cách và đức hạnh, và các mối quan hệ xã hội chặt chẽ.
Sức khỏe tâm thần không chỉ đơn thuần là không mắc bệnh tâm thần mà là sự kết hợp của những cảm xúc và chức năng tích cực. Theo nghiên cứu, chỉ một số ít người Mỹ được coi là thịnh vượng, trong khi phần lớn đều có sức khỏe tâm thần kém.
Khái niệm thịnh vượng không chỉ giới hạn trong triết học phương Tây. Kinh thánh Hebrew (Cựu Ước) đề cập đến sự thịnh vượng của con người ở nhiều nơi và sử dụng ẩn dụ để mô tả người công chính giống như một cái cây tươi tốt. Mối liên hệ giữa thịnh vượng và công lý được làm rõ trong câu nói của Giê-rê-mi rằng “ai tin cậy Đức Giê-hô-va thì như cây trồng bên dòng nước”.
Trong Tân Ước, Chúa Jesus Christ cũng sử dụng hình ảnh thịnh vượng để diễn tả cuộc sống của những người theo Ngài, nhấn mạnh rằng giống như nhánh nho, họ chỉ có thể sinh hoa trái nếu kết nối với Ngài.
Những văn bản kinh điển này cho thấy sự thịnh vượng không chỉ phản ánh hạnh phúc của cá nhân mà còn là kết quả của cộng đồng.
Các nghiên cứu gần đây như Dự án Phát triển Con người Harvard đã nhấn mạnh thêm tầm quan trọng của sự thịnh vượng đối với sức khỏe kinh tế xã hội và sức khỏe tinh thần. Các doanh nghiệp và nhà hoạch định chính sách đang bắt đầu nhận ra rằng việc thúc đẩy thịnh vượng không chỉ cải thiện phúc lợi cá nhân mà còn tăng năng suất và sự ổn định chung của xã hội.
Việc đưa khái niệm thịnh vượng vào các cuộc thảo luận về chính sách kinh doanh và xã hội có thể giúp tạo ra các cấu trúc xã hội toàn diện hơn, cho phép mọi người sống cuộc sống có ý nghĩa hơn.
Sự phát triển bao gồm việc theo đuổi hạnh phúc và ý nghĩa, và có nhiều chiều hướng: tâm lý, xã hội và cảm xúc. Sự thịnh vượng thực sự có nghĩa là mọi người đều có thể nhận ra tiềm năng của mình và tìm được vị trí của mình trong xã hội. Sự thịnh vượng gắn liền chặt chẽ với trạng thái tâm lý của cá nhân, từ đó ảnh hưởng đến sức khỏe và sự phát triển của toàn xã hội.
Để đạt được sự thịnh vượng trọn vẹn, con người không chỉ cần điều kiện kinh tế sôi động mà còn cần sự tương tác tích cực giữa các cá nhân và hệ thống hỗ trợ xã hội tốt.
Theo cách này, sự thịnh vượng không chỉ là mục tiêu của cá nhân mà còn là trách nhiệm và mục tiêu chung của mọi thành viên trong xã hội. Khi chúng ta hướng tới sự thịnh vượng, chúng ta phải suy ngẫm về cách thể hiện hoạt động xã hội và cảm xúc tích cực trong cuộc sống của chính mình để chúng ta và những người xung quanh có thể cùng nhau phát triển.
Trong quá trình theo đuổi sự thịnh vượng và hạnh phúc, theo bạn, chúng ta nên tập trung vào những khía cạnh nào để đạt được sự thịnh vượng chung cho cá nhân và xã hội?