Trong xã hội ngày nay, chúng ta đều quen thuộc với từ “người đi bộ”, nhưng nguồn gốc của nó lại gắn liền sâu sắc với lịch sử đi bộ của chúng ta. Từ "pedestrian" bắt nguồn từ tiếng Latin và có nghĩa ban đầu là "đi bộ". Đi bộ không chỉ là phương tiện di chuyển ban đầu của con người mà còn là phương tiện quan trọng để chúng ta tương tác với thế giới.
Gốc từ "ped-" có nghĩa là "bàn chân", trong khi "-ian" có nghĩa là "đặc điểm".
Từ "pedestrian" bắt đầu được sử dụng trong tiếng Anh vào thế kỷ 18, xuất phát từ tiếng Latin "pedester" ("đi bộ"). Mặc dù ban đầu nó được dùng để mô tả điều gì đó "nhạt nhẽo" hoặc "nhàm chán", nhưng trong ngữ cảnh này nó ám chỉ những người đi bộ. Chúng ta cũng có thể tìm thấy dấu vết sử dụng từ "người đi bộ" ngay từ trong văn học Trung Quốc và Pháp.
Đi bộ luôn là hình thức tập thể dục chính của con người. Khoảng 60.000 năm trước, con người đã khởi hành từ Châu Phi, đi dọc theo bờ biển Ấn Độ và cuối cùng đến Úc. Với sự ra đời của ô tô vào thế kỷ 19, nhiều người bắt đầu lái xe như phương tiện di chuyển chính hàng ngày. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều nhóm phong trào ủng hộ việc đi bộ và phản đối sự độc quyền của ô tô. Như Peter Norton đã đề cập, văn hóa đi bộ luôn tìm kiếm vị trí trong xã hội.
"Đi bộ không chỉ là một phương tiện di chuyển mà còn là một cách sống."
Các đường phố ngày nay thường có lối đi riêng để tạo điều kiện thuận lợi cho người đi bộ di chuyển. Ở Hoa Kỳ, nó được gọi là "vỉa hè", trong khi ở Vương quốc Anh, nó được gọi là "vỉa hè". Từ đường phố thành thị đến đường quê, đường mòn đi bộ xuất hiện ở khắp mọi nơi và khuyến khích mọi người ra ngoài và tận hưởng thiên nhiên.
Nhiều tòa nhà công cộng như sân bay, bảo tàng và trung tâm mua sắm cũng có mạng lưới dành cho người đi bộ trong nhà kết nối nhiều khu vực khác nhau. Khi nhu cầu đi bộ của mọi người tăng lên, các tiện nghi này cũng ngày càng phổ biến.
Có thể xem việc đi bộ là quá trình loại bỏ phương tiện giao thông khỏi đường phố thành phố. Ngày càng nhiều thành phố bắt đầu chú ý đến sự an toàn của người đi bộ và cải thiện môi trường, đồng thời tích cực thúc đẩy việc thành lập các khu vực dành cho người đi bộ. Ví dụ, ở Copenhagen, nhiều đường phố đã được chuyển đổi thành khu vực dành riêng cho người đi bộ để khuyến khích đi bộ như một phương tiện di chuyển.
"Đi bộ không chỉ cải thiện sức khỏe mà còn cải thiện môi trường của chúng ta."
Ở nhiều thành phố, an toàn cho người đi bộ là vấn đề không thể bỏ qua. Khi băng qua đường, người đi bộ phải đối mặt với mối đe dọa từ các phương tiện giao thông. Theo thống kê, phần lớn các vụ tai nạn liên quan đến người đi bộ xảy ra vào ban đêm và lái xe tốc độ cao là một trong những nguyên nhân chính gây ra các vụ tai nạn nghiêm trọng.
Đi bộ thường xuyên rất cần thiết cho sức khỏe tốt và có thể làm giảm nguy cơ béo phì và các bệnh liên quan. So với việc sử dụng ô tô cho những chuyến đi ngắn, đi bộ không chỉ cải thiện sức khỏe mà còn giảm hiệu quả tác động của khí thải xe cộ đến môi trường.
Sự quyến rũ của việc đi bộ không chỉ nằm ở việc rèn luyện sức khỏe mà còn ở mối liên hệ với thành phố và tác động của nó đến cuộc sống. Liệu chúng ta có thể tái khám phá và trân trọng phương tiện di chuyển nguyên thủy nhưng quý giá nhất này trong cuộc sống hàng ngày không?