Khi xã hội ngày càng quan tâm hơn đến các gia đình có nhu cầu đặc biệt, các dịch vụ hỗ trợ gia đình đã trở thành một hệ thống dịch vụ quan trọng ở Hoa Kỳ và trên toàn thế giới. Hệ thống này không chỉ cung cấp hỗ trợ tài chính mà còn hỗ trợ tinh thần và các dịch vụ chuyên nghiệp để giúp đỡ các gia đình chăm sóc thành viên khuyết tật. Dù là trẻ em, người lớn hay cha mẹ, các mô hình hỗ trợ gia đình đã phát triển để đáp ứng các nhu cầu đa dạng.
Cuối những năm 1970 và đầu những năm 1980 là thời kỳ quan trọng cho sự phát triển của các dịch vụ hỗ trợ gia đình tại Hoa Kỳ. Một số chiến dịch vận động do cha mẹ của trẻ khuyết tật khởi xướng đã góp phần hình thành các chính sách có liên quan. Ví dụ, nhóm phụ huynh ở New Hampshire là một ví dụ điển hình.
Những chiến dịch vận động này không chỉ nêu bật nhu cầu của các gia đình mà còn thu hút sự chú ý của xã hội đối với các gia đình có nhu cầu đặc biệt.
Vào đầu những năm 1980, Tiểu bang New York đã thành lập một số chương trình hỗ trợ gia đình để hỗ trợ các gia đình có nhu cầu đặc biệt. Những dịch vụ này không chỉ giới hạn ở các dịch vụ giảm căng thẳng truyền thống mà còn bao gồm các mô hình hỗ trợ gia đình mới, chẳng hạn như các chương trình chăm sóc dành cho cha mẹ đi làm.
Các dịch vụ hỗ trợ gia đình được coi là một cách hiệu quả để hỗ trợ các gia đình và con cái của họ và khuyến khích các thành viên trong gia đình hòa nhập vào cộng đồng.
Mục tiêu của tư vấn gia đình là tăng cường các mối quan hệ và giao tiếp trong gia đình và giải quyết các vấn đề gây căng thẳng. Cho dù đó là sự xuất hiện của một thành viên mới trong gia đình hay một cuộc ly hôn, tư vấn gia đình có thể cung cấp sự hỗ trợ quan trọng.
Trong quá trình tư vấn, các thành viên trong gia đình sẽ có thể bày tỏ cảm xúc của mình và học cách giải quyết xung đột theo cách xây dựng.
Mặc dù các dịch vụ hỗ trợ gia đình đã được mở rộng về mặt lý thuyết, nhưng trên thực tế việc triển khai vẫn còn nhiều thách thức do hạn chế về tài chính và chính sách. Theo báo cáo, đến năm 2006, chi tiêu của Hoa Kỳ cho hỗ trợ gia đình đã lên tới hơn 2,3 tỷ đô la, nhưng đây vẫn là một tỷ lệ nhỏ so với tổng chi tiêu cho người khuyết tật.
Theo một nghiên cứu, hiện nay chỉ có 1,5 phần trăm ngân sách nhà nước được chi cho việc hỗ trợ nhu cầu của các gia đình có trẻ khuyết tật về phát triển.
Kể từ những năm 2000, Family Support cũng bắt đầu cung cấp dịch vụ cho các nhóm mới, bao gồm các gia đình đa văn hóa và thanh thiếu niên đang gặp khó khăn. Xu hướng này phản ánh sự quan tâm ngày càng tăng của xã hội đối với nhu cầu của các nhóm dân tộc khác nhau.
Phần kết luậnDựa trên các thảo luận trên, sự thành công của các dịch vụ hỗ trợ gia đình phụ thuộc vào sự kết hợp hiệu quả giữa hỗ trợ chuyên nghiệp và hỗ trợ tự nhiên. Cho dù đó là sự hỗ trợ về mặt tình cảm cho cá nhân hay thúc đẩy chính sách, những điều này sẽ giúp củng cố chức năng của gia đình. Vậy, chúng ta có thể cải thiện hơn nữa khả năng tiếp cận và hiệu quả của các dịch vụ trong hệ thống hỗ trợ như vậy không?